Hoắc Triển Ngôn miễn cưỡng kéo ghế về chỗ ngồi. Ôn Từ Lai bắt đầu phát đề thi môn Ngữ văn. Khi đến bàn của Văn Tiêu, thầy đặt xuống hai tờ đề cùng lúc.
Tống Cảnh Bạch vô tình nhìn thoáng qua bài văn của Văn Tiêu, nhướng mày hỏi:
“Bạn tốt nhất?”
Văn Tiêu chợt nhớ ra đề tài bài viết của mình đúng là như vậy. Khi làm bài, cậu chỉ chọn bừa một người để viết nên cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều. Nhưng giờ bị hỏi, cậu chỉ gật đầu.
“Người này quan trọng với cậu lắm à?”
Thật ra, nhân vật trong bài hoàn toàn là bịa ra, nói gì đến quan trọng hay không? Nhưng thấy Tống Cảnh Bạch hỏi, cậu vẫn khẽ gật. Sau đó, cậu thu tờ đề vào trong bàn, không để ý đến ánh mắt đầy suy tư của Tống Cảnh Bạch.
“Lần này ba học sinh đứng đầu khối đều là người lớp chúng ta.” Ôn Từ Lai nói, sau đó liếc mắt về phía Văn Tiêu. “Giờ ra chơi, ba em đứng đầu lên văn phòng chụp ảnh để treo bảng vinh danh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play