Lãnh Thư Thành khi ngủ trông hoàn toàn khác với lúc tỉnh táo.
Khi tỉnh, cậu ta giống như một phiên bản trưởng thành hơn, luôn giữ đầu ở góc độ hoàn hảo, toát lên vẻ lạnh lùng kiêu ngạo. Kể cả khi nhìn người khác, ánh mắt cậu ta cũng mang theo chút xa cách và khinh miệt.
Văn Tiêu chỉ thoáng thấy lạ, liếc nhìn vài lần rồi đưa tay lay cậu ta dậy.
Cậu không phải cái gối miễn phí, mà đầu của Lãnh Thư Thành lại nặng đến phát sợ. Nếu đã ngủ, thà để cậu ta dựa vào cửa kính còn hơn.
“Dậy đi.” Văn Tiêu lên tiếng.
Lãnh Thư Thành chớp mắt tỉnh dậy, đôi mắt xanh lục còn vương chút mơ màng. Cậu ta nhìn thẳng vào mắt Văn Tiêu, nhanh chóng nhận ra mình đang dựa vào đối phương.
Ngay lập tức, cậu ta ngồi thẳng dậy, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc. Sau đó, như thể phản xạ, cậu ta vội quay đầu ra cửa sổ, một tay chống cằm, che đi đôi môi mím chặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play