Nghe hai chữ "cao lên", Văn Tiêu khẽ dao động, nhưng khi thấy Tống Cảnh Bạch cười cầm hộp sữa đưa tới, cậu lại có cảm giác đối phương đang âm mưu gì đó.
"Cậu rốt cuộc muốn làm gì?" Văn Tiêu liếc Tống Cảnh Bạch, không tin cậu ta lại tốt bụng vô cớ như vậy.
Những đứa trẻ khác có thể ngốc, nhưng Tống Cảnh Bạch thì không.
"Hôm đó trong phòng nhạc tôi đã nói rồi, tôi muốn làm quen với cậu." Tống Cảnh Bạch chậm rãi lên tiếng, ánh mắt mang theo ý cười. "Cậu nghĩ chỉ cần uống sữa là quen được à?"
"Uống sữa có tác dụng hay không, cứ thử là biết. Không uống thì tôi vứt đi."
Văn Tiêu nhìn hộp sữa trong tay cậu ta, do dự một chút. Lần trước sau giờ thể dục, cậu tận mắt thấy bữa sáng mình không nhận bị ném vào thùng rác.
Rõ ràng là cố tình mua cho cậu, vậy mà nói vứt là vứt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT