Bất giác, cậu nhớ đến lời của Tống Cảnh Bạch:
“Có người cố tình đặt con mèo lên bàn học của cậu. Chắc cậu cũng biết ai trong trường này ghét cậu đến mức nào.”
Liệu Vệ Nam Tinh đang trả lời câu hỏi ấy?
Hay cậu ta chỉ đơn giản là đang đọc tên bản thân?
Tống Cảnh Bạch lặng lẽ tiến tới, ngồi xuống bên cạnh Văn Tiêu, cúi đầu bới đất.
Hoắc Triển Ngôn cũng không nói gì, như đang đấu tranh với chính mình. Cuối cùng, cậu ta cũng ngồi xuống đối diện, hai tay cẩn thận xúc một tảng đất lớn, nhẹ nhàng đặt vào trong hố rồi chậm rãi phủ lên.
Không ai lên tiếng, chỉ âm thầm vun đất dưới bóng cây. Một nỗi buồn mơ hồ lan tỏa trong không khí, quấn lấy từng người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play