Mạnh Cẩn Đường đã quen với việc ho khan, đợi dược lực tan ra, nàng liền ra hiệu mình không sao, có thể tiếp tục đi tiếp. Thấy vậy, không chỉ người giang hồ mà cả sứ thần Đô Bà quốc cũng sinh lòng khâm phục — bọn họ tuy ghét người Đại Hạ nhưng luôn tôn trọng cao thủ và khâm phục anh hùng hào kiệt.
Sau hành lang là một cánh cửa đá khác, nhưng nhỏ hơn so với cửa lớn vừa rồi.
Mọi người giang hồ không vội vào — nếu không có chưởng môn Hàn Sơn võ công cao cường và am hiểu tạp học, chỉ riêng cửa ải vừa rồi thì họ đã mất một phần ba lực lượng vì tử vong hoặc trọng thương. Nghĩ lại vẫn còn kinh hãi.
Thông thường khi đối mặt với nơi nguy hiểm không biết trước, họ sẽ thận trọng thăm dò, không dám liều mình lao qua hành lang dài. Khi nhận ra mối quan hệ giữa phi châm và tổng trọng lượng người giẫm lên sàn, tình hình đã rất nghiêm trọng. Hơn nữa những người đến đây thuộc nhiều thế lực khác nhau, dù buộc phải đi chung thuyền vì trúng kịch độc, họ cũng khó lòng đồng tâm hiệp lực khi đối mặt với nguy cơ sinh tử. Rất có thể họ sẽ xung đột để tranh nhau rời khỏi hành lang trước.
Sau khi mọi người hồi phục, Phù Lang Cảnh Linh không sai khiến đệ tử Thiên Hạ Các nữa mà lệnh cho người của mình đẩy cánh cửa thứ hai, sau đó cười nói với người giang hồ: “Mỗi nhà một lần, cũng coi như hợp lý.”
Mạnh Cẩn Đường nhìn Phù Lang Cảnh Linh, cảm thấy lời nói của vị tiểu vương tử này có ẩn ý.
Sau hành lang đá là một thạch thính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play