Vừa bước lên hành lang đá, đệ tử Thiên Hạ Các đã nghe thấy tiếng cơ quan hoạt động rất nhỏ. Ngay sau đó, hàng loạt kim châm bay tới, ánh sáng lóe lên trong không trung như đom đóm. Đệ tử Thiên Hạ Các phản ứng nhanh, rút đao chém loạn xạ.
Ánh sáng trong địa cung vốn đã yếu, đuốc của người Đô Bà quốc rung lắc theo động tác của họ, khiến hành lang đá lúc sáng lúc tối. Kim châm lại rất nhỏ, dù số lượng không nhiều nhưng đệ tử Thiên Hạ Các phải thi triển hết sở học thủ kín như bưng mới tránh được sót lọt.
Ngoài ra đệ tử Thiên Hạ Các còn phát hiện, nếu lùi lại phi châm sẽ tấn công mạnh hơn. Nếu tiến lên chúng sẽ giữ nguyên trạng thái tấn công một lúc rồi lại mạnh hơn.
Ôn Phi Quỳnh thản nhiên nói: “Ta khuyên Lý huynh nên đi nhanh hơn.”
Đệ tử Thiên Hạ Các vừa múa đao vừa cố đáp: “Không phải ta không muốn đi nhanh, mà lực bất tòng tâm…”
Lời hắn ta còn chưa dứt, dư quang khóe mắt đã thấy Ôn Phi Quỳnh vươn tay về phía đệ tử Dương thị của Liên Châu Môn, dường như muốn lấy cung tên của đối phương.
Đệ tử Dương thị của Liên Châu Môn thấy vậy, theo bản năng nắm chặt đầu kia của trường cung kéo về phía mình. Hắn vận lực ở cổ tay chuẩn bị dùng nội lực chống đỡ, nhưng cảm thấy phía Ôn Phi Quỳnh không hề có lực, tựa hồ không có chút lực nào. Đệ tử Dương thị của Liên Châu Môn nghĩ, như vậy lực mình đang vận chẳng phải sẽ phản ngược lại mình sao? Lập tức không dám đối kháng cứng rắn mà thu hồi lực tay. Tay y đột nhiên nhẹ bẫng, thì ra Ôn Phi Quỳnh thừa lúc hắn không phòng bị đã nhẹ nhàng lấy cung tên đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT