“Tạ sư đệ, lời Vân sư muội nói rất đúng, không thể giết Tước Linh. Nàng cũng chỉ là kẻ bị lợi dụng. Xét đến cùng, kẻ thù chân chính của chúng ta chỉ có Phù Sát môn và tên áo choàng kia mà thôi.”
“Tạ Khanh Lễ, hãy nghe lời sư muội, ngươi bình tĩnh một chút, chớ vì chuyện này mà xúc động thêm nữa.”
Chỉ cần dính đến những chuyện liên quan đến phương diện này, Tạ Khanh Lễ rất dễ mất khống chế. Ba năm bị cầm tù ấy đã khiến hận ý trong lòng hắn ngày càng nặng thêm. Hắn hận tất cả những kẻ đã góp phần thúc đẩy thảm kịch kia.
Tước Linh gian nan chống đỡ thân thể đứng dậy, từng sợi máu đặc quánh từ chiếc cằm trắng ngần nhỏ xuống: “Ngươi hận ta, ta hiểu. Nhưng ta thật sự không biết hắn muốn làm gì. Chuyện năm đó, ta xin lỗi ngươi. Nếu các ngươi muốn vào Sinh Tử Cảnh, ta có thể đáp ứng, nhưng ta có hai điều kiện.”
Tạ Khanh Lễ lạnh lùng liếc sang, đôi mắt lạnh lẽo đến mức khiến Tước Linh toàn thân run lên vì rét: “Điều này không phải là việc ngươi nên làm sao? Ngươi biết kẻ đó sống lâu như vậy trong Sinh Tử Cảnh, ra ngoài đã diệt bao nhiêu môn phái không? Những người chết đó cũng có một phần công lao của ngươi. Nếu ngươi không giúp hắn mở Sinh Tử Cảnh, hắn đã sớm thiên nhân ngũ suy mà chết, đâu còn khiến bao nhiêu môn phái diệt môn như vậy?”
Tước Linh chỉ mím môi, cố chấp nói: “Ta biết nghiệp chướng của mình nặng nề, ta có thể chuộc tội. Nhưng ta cần các ngươi đáp ứng điều kiện của ta, nếu không, ta sẽ không mở Sinh Tử Cảnh cho các ngươi.”
Tạ Khanh Lễ cười nhạo, nhưng ý cười không chạm đến đáy mắt: “Vậy ta giết Sài Hành Tri trước thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT