May mà Tạ Bạch Lộ có kinh nghiệm nhảy nhót qua lại giữa ranh giới sinh tử. Đối diện với ánh mắt kỳ lạ của tu sĩ dẫn đầu, nàng cười ngọt ngào nói: “Còn gì nữa, bỏ ta ở lại đây không phải là đang chờ ta sao.”
Lời này ngầm giải thích tại sao nàng lại giật mình khi biết Lăng Tùng còn ở Bạch Nham Thành, ngụ ý là hắn đã “hứa” sẽ đợi nàng.
Tu sĩ dẫn đầu rơi vào im lặng. Hóa ra đại công tử là người khẩu thị tâm phi sao? Nhưng nếu là với nữ tử bản thân yêu thích thì hành xử như vậy cũng không khó hiểu…
Do Tạ Bạch Lộ có Ngũ Tinh Đỉnh, hắn dù nghi ngờ nhưng vẫn tin nàng hơn một nửa. Một tu sĩ Trúc Cơ sao có thể cướp được đồ của đại công tử chứ? Chưa kể, có ai điên lại dám giả mạo tình lữ của hắn?
Hắn định xác nhận lại việc này rồi đi bẩm báo, thì thấy từ Ngũ Tinh Đỉnh nhảy ra một cái bánh bao trắng, nó nhảy lên cao tít. Cả hai cùng ngước lên, liền thấy một bóng hồng y vụt qua giữa trời.
Hắn ngập ngừng nói: “Hình như là đại công tử đấy.”
Tạ Bạch Lộ thầm nghĩ: Không phải “hình như” mà đó chắc chắn là Lăng Tùng! Nếu không, Tiểu Tinh đã chẳng phản ứng mạnh thế. Nàng suýt nữa cũng định tránh đi, may mà hắn bay nhanh nên không để ý dưới này. Nàng kìm bản năng muốn bỏ chạy, bảo: “Là Lăng Tùng đấy. Dù xa xôi hay có hóa thành tro, ta cũng nhận ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT