Thiếu niên nghe Tạ Bạch Lộ nói xong thì trợn tròn mắt, hắn nhìn nàng như không thể tin nổi, kinh ngạc vì sao nàng lại biết được thân phận của hắn.
Hắn lắp bắp nói: “Ngươi… ngươi đừng nói bậy, ta… ta không phải là yêu tu!”
Tạ Bạch Lộ thầm nghĩ, yêu tu này, đầu óc của hắn có vấn đề không vậy? Lệnh truy nã viết rõ yêu tu bị truy nã phản ứng mạnh với câu “Tình yêu bất quá chỉ đến thế mà thôi”, sao hắn còn thể hiện rõ ràng như thế!
Nhưng ngẫm lại, nàng bỗng nghĩ ra một khả năng khác, liệu có phải là yêu tu này không biết chữ không? Nàng là khách từ dị giới đến, may mà văn tự của thế giới này pha trộn giữa phồn thể và giản thể, nên nàng có thể đọc dễ dàng. Còn yêu tu thì khác, lớn lên ở nơi hoang dã, không thể đi học, nên rất có thể bị thất học.
Trong thế giới này, người thường và tu sĩ không đặc biệt thù ghét yêu tu, nhưng cũng không muốn tiếp nhận họ. Yêu tu muốn vào học đường của người thường hầu như là bất khả thi. Vào thành thì không sao, miễn đừng gây chuyện thì cùng lắm bị khinh thường một chút thôi. Nhiều yêu tu đều để đảm bảo an toàn mà che giấu khí tức và đặc điểm của mình, nhất là thực vật hóa hình, yêu khí thấp đến gần như không ai phát hiện ra được.
Tạ Bạch Lộ không cảm nhận được thiếu niên này khác người thường ở chỗ nào, nhưng nhớ trên lệnh truy nã có ghi “Dã Thiên Hồ”, nàng liền hiểu ra, nếu hắn đã là thực vật hóa hình, với tu vi thấp của nàng làm sao mà phát hiện nổi?
Nhận ra thiếu niên đang căng thẳng nhìn mình, Tạ Bạch Lộ nói: “Được, ta tin ngươi, ngươi không phải yêu tu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT