Tiểu nhị vừa rời đi, Tiểu Tinh chủ động thanh minh trước: “Lần cuối ta đến đây là ngàn năm trước rồi! Ta không biết bây giờ chỗ này lại do Lăng gia quản lý!”
Tạ Bạch Lộ bình tĩnh đáp: “Không phải là lỗi của ngươi.”
Tiểu Tinh hoảng sợ nói: “Giờ phải làm sao đây? Hay là suốt đêm chạy trốn nhé?”
Ai ngờ họ chạy trốn mất mấy ngày lại chui đúng vào hang của kẻ thù! Sao có thể ở nổi nữa!
Tạ Bạch Lộ điềm tĩnh đáp: “Suốt đêm chạy trốn càng khả nghi hơn. Không sao đâu, ta ở yên trong khách điếm là được, ta không tin hắn có thể tìm tới tận chỗ này.”
Tiểu Tinh thấy cũng có lý, nên đành im lặng.
Nghe tiểu nhị kể về Lăng Tùng và Lăng gia, Tạ Bạch Lộ bất giác thấy hơi bất an. Nàng nhớ trong ổ Mục Ma, người của Đằng gia rất được gia tộc ưu ái, ví như Đằng An Lam mang theo pháp bảo quý giá, còn dẫn cả đệ đệ đi cùng, rõ ràng là được bảo vệ rất kỹ. Đấu đơn thì được, nhưng không được có sơ suất. Đằng An Lam không giết người khi giao đấu, ai cũng biết điểm dừng của nàng nên không có ai liều mạng, do đó nàng càng có thêm một lớp bảo vệ an toàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play