Ngày trước, hắn không kiên nhẫn thế này, nhưng ký ức chung vài năm trong bí cảnh đã làm dịu tính nóng nảy của hắn.
Khi Tạ Bạch Lộ nghĩ mục đích cuộc nói chuyện đã đạt, vừa định chuồn đi thì Lăng Tùng bất ngờ lên tiếng: “Con cẩu yêu kia rất chướng mắt. Không giết cũng được, nhưng bảo nó cút đi.”
Tạ Bạch Lộ thừa nhận mình đôi khi hơi thích phản nghịch. Lăng Tùng muốn đuổi Phệ Phệ, chắc vì lời nó chọc tức hắn.
Nàng nảy ra một ý tưởng, cố ý thở dài: “Hắn có lẽ muốn đợi thê tử hóa hình rồi mới đi, như vậy an toàn hơn. Yêu đúng là biết yêu đương hơn nhân tu chúng ta.”
Nếu Lăng Tùng đang thích nàng, chắc chắn sẽ muốn yêu đương với nàng, dù sao cũng là bản năng tìm bạn đời của con người mà. Nhưng ngoài việc tặng đồ do nàng dẫn dắt từ trước, hắn lại không biểu hiện gì thêm. Không phải nên học hỏi người giỏi yêu sao?
Nàng cố làm ánh mắt thêm chút hâm mộ.
Nhưng vẻ hâm mộ không kéo dài lâu. Nàng nhanh chóng thu lại, nói: “Đợi thê tử hắn hóa hình rồi đuổi họ đi, coi như làm chuyện tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play