Tạ Bạch Lộ nhớ lại, trước đây nàng cũng từng chơi khăm Lăng Tùng, kết quả hắn nhanh chóng học tập theo chơi khăm lại họ. Lần này còn quá đáng hơn. Danh tiếng “kẻ điên” của hắn vốn xuất phát từ kiểu đánh nhau không tiếc mạng, vậy mà giờ hắn lại tránh né khả năng giao chiến!
Hắn thật sự không có chút gánh nặng thần tượng nào!
Bị kẹt trong lòng Lăng Tùng, Tạ Bạch Lộ liếc mắt lên mặt hắn. Hắn thì đang hứng thú nhìn hai yêu tu Phân Thần tiến gần. Dường như nhận ra ánh mắt nàng, hắn cúi xuống nhìn lại mắt đối mắt, cười nói: “Hóa ra tự mình trốn tránh xem người khác lưỡng bại câu thương là cảm giác thế này.”
Tạ Bạch Lộ: “…” Đáng ghét, cái cảm giác siêu sảng khoái này mà hắn cũng được hưởng!
Nàng tò mò: “Ngươi chắc chắn họ sẽ đánh nhau chứ?”
Lăng Tùng thờ ơ: “Tận nhân sự, nghe thiên mệnh. Chuyện này ngươi chắc hẳn quen lắm đúng không?”
Tạ Bạch Lộ cạn lời. Đúng là nàng thường làm vậy, tạo cơ hội cho người ta gặp nhau trước, rồi tính tiếp. Việc Lăng Tùng và mấy đại lão kia có đánh nhau hay không đầy yếu tố bất định, nhưng nàng thường sẽ thêm dầu vào lửa, quạt gió thêm củi, lửa cháy càng to càng tốt miễn là không đụng tới nàng là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT