Xong xuôi bên Lăng Tùng, Tạ Bạch Lộ mang vẻ mặt bi thương về chỗ Thương Thương, thở dài: “Ta với Lăng Tùng ca ca đúng là có duyên mà không có phận!”
Thương Thương cười vui vẻ: “Hy sinh mình để ca ca được sống, tỷ hẳn cũng rất mừng đúng không?”
Tạ Bạch Lộ liếc hắn, ngoài cười nhưng trong không cười, ra vẻ mãn nguyện: “Không phải thế thì sao!”
Con ruồi bọ yêu này lợi hại thật, luôn tỏ ra ngây thơ vô tội, nhưng trong lòng đầy tính toán bẩn thỉu.
Nàng muốn biết thêm về gia đình Đạm Linh, theo nguyên tắc biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, nàng tò mò hỏi: “Vậy Đạm Linh đại vương thì sao? Chuyện tình của bà ấy với phu nhân chắc cũng lắm vui buồn? Ta thấy phu nhân đến giờ vẫn không muốn để ý Đạm Linh đại nhân, chắc trước đây hai người họ hiểu lầm sâu lắm!”
Thương Thương sóng vai đi với nàng, không biết vì cho rằng nàng sắp chết nên tiết lộ cùng không sao cả, hay vì lý do khác, hắn cười khanh khách: “Cũng không có hiểu lầm gì. Chỉ là đại vương làm việc có lỗi với phu nhân, phu nhân không muốn tha thứ thôi.”
Tạ Bạch Lộ ra vẻ ngây thơ hỏi: “Ồ? Là gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play