Khi Tông Thịnh mang Tạ Bạch Lộ rời khỏi Ngũ Hành trận, trong đầu hắn vẫn đầy nghi hoặc. Hắn liên tục liếc nhìn nàng, nhưng để mở miệng nói chuyện thì lại hơi ngập ngừng, như còn chút do dự.
Nữ nhân này lợi hại thật đấy! Chỉ vài ba câu, nàng khiến hắn mất mấy món pháp bảo, còn bị Lăng Tùng đánh cho một trận tơi bời. Hơn nữa, lúc đó nàng còn bảo mình là nữ nhân của hắn, riêng lời này đủ làm Lăng Tùng nổi điên. Vậy mà giờ đây, Lăng Tùng lại hòa hảo với nàng!
Cuối cùng, hắn không nhịn nổi, mở lời: “Vừa rồi ngươi nói gì với ca ca ta thế? Ý là sao? Ngươi đi theo hắn, mà hắn không cho ngươi pháp bảo dùng à?” Vậy còn đi cướp của người khác làm gì!
Tạ Bạch Lộ nhớ lại cuộc đối thoại giữa Tông Thịnh và Lăng Tùng trước đó, ra vẻ vô tội đáp: “Hắn có pháp bảo gì đâu mà cho? Hắn không như ngươi, được cả Tông gia lẫn Lăng gia cung phụng. Hắn chỉ có mỗi bản thân thôi.”
Tông Thịnh khựng lại một chút, rồi cười khẩy: “Không thể nào! Ca ca ta làm sao đến mức thảm như vậy? Ngay cả pháp bảo cho một tiểu Trúc Cơ như ngươi dùng cũng không có?”
Hắn lại như chợt bừng tỉnh: “Chẳng trách hắn chỉ xài mỗi Phệ Thương.”
Từ câu trả lời này, Tạ Bạch Lộ thử nghiệm và tiếp tục rút ra kết luận: Lăng gia quả thật không hỗ trợ gì cho Lăng Tùng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play