Tiểu Tinh ngẩn ra, xoay thân hình béo tròn, ngơ ngác nhìn nàng. Nó phản ứng lại, gào lên: “Vậy ngươi đừng nói ra! Ngươi không nói, Mục Ma chẳng biết. Nhưng giờ…”
Nó nhìn đám mắt khắp nơi, nghẹn lời. Mục Ma yếu, nhưng tân chủ nhân của nó còn yếu hơn!
Tạ Bạch Lộ: “Chẳng lẽ ta không nói nó không biết sao? Ngươi là Thần Khí đấy!”
Tiểu Tinh đáp ngay: “Đương nhiên! Ai cũng bảo giờ ta là minh châu phủ bụi. Ngươi không thấy người Đằng gia và đám tán tu chẳng ai phát hiện ta sao? Nếu ngươi không nói, Mục Ma chẳng biết ta là Thần Khí đâu! Hơn nữa, Mục Ma rất ngu!”
Tạ Bạch Lộ thấy đám mắt quanh mình động đậy nhiều hơn—chắc là tức giận. Nàng nhắc: “Đừng mắng, Mục Ma tức rồi kìa.”
Tiểu Tinh tức muốn hộc máu: “Nó chắc chắn đang đến. Chúng ta sẽ bị nuốt, còn quan tâm nó tức hay không!”
Tạ Bạch Lộ “ồ” một tiếng, hỏi lạc đề: “Ngươi nói, Lăng Tùng và Đằng An Lam đánh nhau thì được bao lâu? Có lâu như Lăng Tùng với tên Nguyên Anh kia không?”
Tiểu Tinh gào: “Giờ ngươi còn tâm tư nghĩ chuyện đó? Chạy mau!”
Tạ Bạch Lộ giục: “Mau trả lời!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT