Phía trước, tài xế nhà họ Hoắc cười khổ quay đầu lại: "Cậu chủ, tôi đã lái vòng quanh khu dân cư này ba lần rồi, nơi này không cho phép đỗ xe quá ba phút đâu!"
Khi tài xế định lái xe vòng sang lần thứ tư, Tiêu Thần giơ tay vỗ lên cửa xe: “Mở khóa đi, ngày mai nói tiếp, hôm nay đến đây thôi.”
Cậu cầm lấy túi, nghiêng người định mở cửa thì bị Hoắc Mân giữ chặt cổ tay, kéo lại.
“Tôi thiếu chút tiền phạt đó sao?” Hoắc Mân nheo mắt nói, “Tính sổ hết mọi chuyện cũ, em muốn nghe lời giải thích nào, tôi đều có thể nói cho em.”
Vì không gian trong xe chật hẹp, Tiêu Thần vừa đứng lên đã bị kéo về phía sau, lảo đảo ngã xuống ghế, đầu óc chợt choáng váng. Lưng cậu tựa vào cánh tay Hoắc Mân, khoảng cách giữa hai người lập tức thu hẹp.
Mùi pheromone lặng lẽ lan tỏa, trong màn đêm tựa như hương nước hoa quyến rũ nhất.
Bất kể là bản năng hay do chứng khát pheromone tái phát, Tiêu Thần gần như không thể chống lại sự gần gũi này. Có lẽ cũng vì pheromone, tim cậu đập nhanh hơn hẳn giữa sự tĩnh lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play