Mấy cậu con trai luôn thích tiết thể dục, nhất là khi kỳ thi cuối kỳ sắp đến, mấy tiết thể dục ít ỏi còn lại lại càng đáng quý hơn.
Giờ hoạt động tự do, đám con trai chơi bóng rổ trên sân, còn đám con gái thì đứng ngoài xem.
Học kỳ trước, xung quanh lớp 5 đã có rất nhiều nữ sinh tụ tập, học kỳ này còn đông gấp đôi.
Tưởng Trạch nói: “Đúng là nhờ có đại ca của khối và Tiêu Thần cả đấy. Hai người họ đã kéo cao nhan sắc trung bình của lớp mình.”
Tiêu Thần xuống sân uống nước, cười nói: “Vì vinh quang của lớp chúng ta.”
Hoắc Mân có vẻ ngoài điển trai và lạnh lùng, còn Tiêu Thần mang nét thanh tú của một chàng trai, đôi mắt màu nhạt, lông mày và ánh mắt rất đẹp và tinh tế. Đặc biệt là khi cậu cười, ánh mắt rạng rỡ, khóe môi cong lên, trông càng sáng sủa và ấm áp.
Tựa như mọi ưu phiền đều tan biến, chỉ còn lại sự ấm áp và hy vọng. So với sự lạnh lùng điển trai của Hoắc Mân, ở bên Tiêu Thần lại mang đến cảm giác rất thoải mái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT