Cuối tuần này được nghỉ, Tiêu Thần cùng Lạc Nhất Thủy và những người bạn từ thuở nhỏ tụ tập ở quán net chơi game.
Phòng nhỏ không có mùi thuốc lá hay mùi mì gói, cách âm cũng khá tốt. Tiêu Thần chơi với họ đến tận khuya, hôm sau đi học suýt nữa không dậy nổi.
Lần đầu tiên Tiêu Thần đi học trễ tiết đầu, cậu xách bữa sáng đến cổng trường thì phát hiện cổng đã khóa. Nếu cứ thế đi qua, chắc chắn sẽ làm bảo vệ chú ý, lập tức bị ghi tên vì đi trễ.
Trường Nhất Trung quản lý nghiêm khắc chuyện đi trễ tiết đầu, dù không bị thông báo phê bình hay ghi vào hồ sơ, nhưng giáo viên sẽ gọi điện báo cho phụ huynh. Tiêu Thần không muốn khiến cha mẹ lo lắng.
Cậu cau mày đi dọc theo bức tường bao quanh trường, cuối cùng tìm thấy một chỗ được lùm cây che kín, trông như không có camera giám sát. Cậu nắm lấy thanh sắt, nhẹ nhàng trèo lên, chỉ hai bước là đã nhảy xuống đất an toàn.
Sau ba giây tự trách trong lòng, Tiêu Thần xoay người lại liền chạm mắt với một người đối diện.
Hoắc Mân nhướng mày, ánh mắt sâu thẳm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT