Hình như chưa hiểu rõ, Tiêu Thần sững sờ, lại hỏi lại một lần nữa: “Dì nói gì ạ?”  
Chương Yên nói: “Hoắc Mân đang trong kỳ mẫn cảm, hiện tại trạng thái rất tệ, nhưng chưa đến mức nguy hiểm đến tính mạng. Tuy nhiên, dì hy vọng cháu có thể đến… giúp giảm bớt đau đớn cho nó, được không?”  
Tiêu Thần siết chặt điện thoại. Chương Yên không nghe thấy cậu trả lời, tâm trạng nôn nóng phần nào được kìm nén lại. Bà cảm thấy hành động của mình có lẽ quá đường đột, có thể đã làm cậu hoảng sợ.  
Chương Yên dịu giọng hơn, nói: “Nó có từng nói với cháu, trình tự gen của nó rất cao không? Điều này giống như một sự đối lập cực đoan – một mặt, nó là thiên tài, mặt khác, nó chịu ảnh hưởng của kỳ mẫn cảm nhiều hơn người bình thường rất nhiều.”  
Chuyện này Hoắc Mân đã từng nói với Tiêu Thần, nhưng có lẽ vì ngày thường Hoắc Mân lúc nào cũng điềm tĩnh, phong thái lạnh nhạt tự do, nên trong lòng Tiêu Thần chưa bao giờ thật sự để tâm đến vấn đề này của anh.  
Chuyện này đến quá đột ngột, cậu nói: “Cháu biết rồi, vậy cháu…”  
Cậu còn chưa nói xong, Liễu Hoàn từ trong nhà đi ra, vừa đi vừa hỏi: “Tiêu Tiêu, con đã thu quần áo chưa…”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play