Tiêu Thần khẽ động ánh mắt, không dám nhìn thẳng vào anh, những ngón tay thả lỏng bên người khẽ co lại, cậu lẩm bẩm với giọng nhỏ nhẹ: "Chỉ là lúc đầu thôi, khi đó em cảm thấy cực kỳ chán..."
Thấy dáng vẻ lúng túng của cậu, Hoắc Mân cảm thấy buồn cười, liền cắt ngang: "Dám lén xem livestream của anh mà không dám báo tên, Tiêu Tiêu, em đúng là gian quá đấy."
Tiêu Thần trợn mắt nhìn anh, không thể tin nổi: "Chuyện này thì có liên quan gì đến việc em có gian hay không?"
"Đương nhiên là có." Hoắc Mân nói, "Động một chút là vung tiền cho anh, em muốn lấy gì từ anh sao?"
Vừa nói, anh vừa lấy điện thoại ra khỏi túi.
Tiêu Thần liếc mắt nhìn màn hình, lập tức giữ chặt tay anh: "Anh làm gì thế? Không cần trả tiền lại cho em. Lúc đó em tặng anh là không có ý định lấy lại, hơn nữa em ở bên anh cũng không phải vì tiền."
Thấy cậu phản ứng mạnh như vậy, Hoắc Mân tắt màn hình, nhún vai nói: "Được thôi, dù sao thì trái tim anh cũng đã là của em rồi. Sau này anh kiếm tiền nuôi em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT