Dung Hành cũng không hài lòng với mình.
Một quân vương hoàn mỹ không nên sợ hãi trước khó khăn, cũng không nên có bất kỳ điểm yếu nào.
Trên thế giới này, so với bất kỳ kẻ nào khác, hắn là người muốn buông bỏ Tống Viên nhất. Trước kia hắn từng xem qua một quyển sách ghi chép về tiền triều, Hoàng đế khai quốc tiền triều kết tóc tình thâm với Hoàng hậu, năm đó cũng là dựa vào đồ cưới của Hoàng hậu cùng với sự ủng hộ của mẫu gia nên ông ấy mới đi đến con đường xưng vương này. Sau khi ông ấy đăng cơ cũng mưa thuận gió hòa, ở trên chính sự cần cù dị thường, chỉ là sau khi Hoàng hậu sinh trưởng tử, mẫu gia của Hoàng hậu bắt đầu đi lại khắp nơi, thượng tấu yêu cầu lập hoàng tử mới một hai tuổi thành Thái tử. Hoàng hậu vì dọn sạch chướng ngại cho nhi tử của mình, lại hãm hại một số phi tần có thai đến chết. Hoàng đế khai quốc không muốn hậu cung không yên, càng không muốn nhìn thấy thế lực Hoàng hậu quá lớn. Mấy năm sau, Hoàng hậu chết vì bệnh tật.
Vì giang sơn, cho dù là chính thê cùng cam cộng khổ với mình cũng có thể hy sinh.
Đây chính là nam nhân, chính là Hoàng đế.
Khi còn trẻ hắn đọc được bí văn này, cũng từng âm thầm nghĩ tới hắn cũng sẽ trở thành Hoàng đế không có điểm yếu.
Trong mấy năm nàng biến mất, hắn không chỉ một lần nghĩ tới việc muốn buông nàng xuống, muốn quên nàng đi. Một nữ nhân bỏ qua hắn, hắn thực sự không cần nhớ nhung, hắn đã thử, cũng từng cố gắng, cuối cùng đưa ra một kết luận, hắn làm không được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT