Muộn thế này rồi, nhân viên văn phòng đã tan làm về nhà. Hôm nay là thứ sáu, còn là đêm Giáng sinh, vì vậy hầu hết những người trẻ tuổi đều ra ngoài để ăn mừng ngày lễ, không có nhiều người trên xe buýt.
Tống Viên và Dung Hành vừa lên xe đã tìm được chỗ ngồi, ngồi xuống. Hai người ngồi hàng sau, Tống Viên ngồi cạnh cửa sổ.
Vốn dĩ Tống Viên còn tưởng Dung Hành sẽ không ngồi cạnh mình, dù sao hai người cũng không quen biết gì nhau nhưng không ngờ sau khi cô tìm được chỗ ngồi, anh lại ngồi cạnh cô, thấy cô nhìn sang, anh cười nói: "Cô không ngại nếu tôi ngồi đây chứ?"
"Không ngại, không ngại." Tất nhiên là cô không bận tâm, chiếc xe buýt này không phải của cô.
Tống Viên cũng có chút ngượng ngùng dù sao Dung Hành cũng tặng cô hai quả táo. Bình thường vào đêm Giáng sinh rất nhiều doanh nghiệp sẽ tặng táo, còn vào ngày lễ tình nhân, có người sẽ tặng hoa hồng ở ga tàu điện ngầm. Vào những ngày lễ như vậy, không ai từ chối một món quà nhỏ như vậy, dù sao cũng là để cầu may, chỉ là cô không có quả táo nào để đưa cho anh, điều này ít nhiều gì cũng có chút lúng túng.
Cô vô thức lục lọi túi xách, chỉ thấy hộp sữa dâu hình tam giác mà sáng nay cô mang đến, còn lại đều là đồ dùng cần thiết của cô. Cả hai đều là người lớn nên đưa hộp sữa dâu hình tam giác cho anh thì cũng hơi kỳ quặc.
Cô chỉ có thể bỏ cuộc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play