Trong nền giáo dục mà Dung Đình tiếp nhận, ngay cả phụ hoàng, đối với cậu cũng là quân trước, rồi mới là phụ thân. Sấm sét hay mưa móc, tất cả đều là ân điển của quân vương. Ngoại tổ phụ dù là ba ruột của mẫu hậu cũng không nên quá táo bạo như vậy, cũng may là không có ai khác ở đây, nếu để kẻ có tâm nghe được, e rằng ngay cả mẫu hậu cũng sẽ bị liên lụy.
Tống Hải Bình, một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi lại bị khí thế của Dung Đình – một đứa trẻ năm, sáu tuổi làm cho sững sờ.
“Đứa nhỏ này ăn nói kiểu gì vậy!”
Lại còn cái gì mà quân vi thượng... Cái này là cái gì chứ!
Dung Đình vẫn giữ nguyên nét mặt, nghiêm nghị nói: “Ngoại tổ phụ, tuy mẫu hậu là mẫu nghi thiên hạ nhưng ở tiền triều hay hậu cung đều như đi trên băng mỏng, mong sau này ngoại tổ phụ cẩn trọng lời nói, đừng để liên lụy đến mẫu hậu!” 
Thực ra trong xương tủy Dung Đình cũng là một người kiêu ngạo. Cậu không có tình cảm gì với ngoại tổ phụ vì chưa từng tiếp xúc, cậu thích ngoại tổ phụ là vì đó là phụ thân của mẫu hậu. Từ nhỏ sống trong cung, Dung Đình là người chỉ dưới một người mà trên vạn người. Người mà cậu thấy, ngoại trừ phụ hoàng, đều là nô tài. Cậu được giáo dục rằng hoàng quyền là trên hết, bây giờ có người thách thức hoàng quyền, có người dám nhục mạ quân vương trước mặt cậu, điều đó cậu không thể chấp nhận được. Cậu càng không thể chấp nhận việc lời nói và hành động của ngoại tổ phụ có thể ảnh hưởng đến mẫu hậu.
Tống Viên đã quen với cách nói chuyện của Dung Đình nhưng Tống Hải Bình mới gặp lần đầu nên không khỏi bị mấy lời văn vẻ của thằng bé làm cho bối rối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play