Đợi đến khi hai người thu dọn xong chuẩn bị ra cửa để thượng triều, cơn mưa đột nhiên trĩu hạt. Cung nhân dựng dù lên, tạo thành một con đường không gió không mưa. Cơ Vị Tưu cũng được hưởng ké, leo lên xe ngựa, vạt áo không dính một giọt nước nào.
Mưa như trút nước, không biết hôm nay các quan thần có nhếch nhác hay không.
Ai nấy cũng đã lớn tuổi, chẳng những phải đi làm sớm mà còn phải đội mưa đi làm, quả nhiên phú quý nào dễ dàng có được.
Đợi đến khi vào điện Thái Hòa, Cơ Vị Tưu hành lễ với Cơ Tố rồi cáo lui. Cậu không muốn vào cùng Cơ Tố, Cơ Tố có chỗ ngồi còn cậu thì phải đứng thù lù ở đó, cho nên đứng dưới này vẫn thoải mái hơn nhiều.
Hôm nay điện Thái Hòa thưa thớt người, thấy Cơ Vị Tưu bước vào, các quan thần lập tức hành lễ. Phân nửa bộ quan phục của Ngô Ngự sử đã bị ướt sũng, Cơ Vị Tưu thấy vậy thì lập tức nói: “Ngô đại nhân, thời tiết lạnh lẽo, mau đi thay quần áo đi.”
Sau chuyến đi Hoài Nam, Ngô Ngự sử có ấn tượng rất tốt về Cơ Vị Tưu… Mặc dù ông ấy vẫn dâng tấu sớ về việc Cơ Vị Tưu tới thanh lâu. Ngô Ngự sử còn tưởng rằng Cơ Vị Tưu sẽ hận ông ấy, không ngờ lại quan tâm ông ấy như vậy, bèn nói: “Đa tạ Vương gia quan tâm, nhưng hạ quan không có quan phục để thay.”
Cơ Vị Tưu nghe vậy thì khẽ cười nói: “Vậy thì đi sưởi ấm đi, ướt sũng thế này khó tránh khỏi thất lễ trước mặt Thánh thượng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT