Cơ Vị Tưu chợt ngừng lại, nói không nổi nữa.
Chết tiệt, lúc nãy cậu hơi kích động quá mức nên lỡ miệng. Dù có chữa lại thế nào cũng vô ích, thôi thì ngoan ngoãn nhận sai vậy.
Những lời vừa nãy quả là có chút quá phận, Cơ Vị Tưu trượt xuống từ trên giường La Hán, động tác mượt mà không chút vấp váp, sau đó lại mưu mô quỳ xuống ngay trên bệ gác chân, cúi đầu nhận sai: “Hoàng huynh, là thần đệ lỡ lời.”
Tuy thế, cậu không hề thấy mình nói sai, chỉ là không thể dùng những lời này trước mặt Cơ Tố thôi, nếu có muốn nói thì cũng phải nói một cách uyển chuyển, khéo léo hơn.
Thực ra Cơ Vị Tưu rất hiếm khi quỳ gối.
Cơ Tố cụp mắt nhìn người trẻ tuổi trước mặt mình, cần cổ thon dài trắng nõn hiếm khi gục xuống, thể hiện thái độ phục tùng và thuận theo. Điều này hắn biết rất rõ. Đứa trẻ này là do hắn nuôi lớn, từ bé đã quen quấn lấy hắn làm nũng, tính tình kiêu ngạo vô cùng, dù thân phận thay đổi, tuổi tác thay đổi, địa vị thay đổi, thì cậu vẫn sẽ như vậy.
Có đôi khi nhìn Cơ Vị Tưu, hắn luôn cảm thấy thật kỳ lạ, tất cả mọi người đều thay đổi, dường như chỉ có một mình cậu là không thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT