Thật vô lý!
Quá trời vô lý!
Cơ Vị Tưu hốt hoảng bừng tỉnh, hơi luống cuống quay đi, sau đấy lại vội vàng rướn cổ nhìn tay Cơ Tố: “Ca, huynh không sao chứ?! Vừa nãy không cẩn thận...”
Cơ Tố thả lỏng tay, vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra: “Không sao.”
Cơ Vị Tưu định đứng dậy, nhưng nghe thấy giọng Cơ Tố: “Vào đi.”
Cánh cửa vách ngăn khẽ kêu “két” một tiếng rồi mở ra, Cơ Vị Tưu đành ngồi lại chỗ cũ. Khánh Hỉ công công bước từng bước nhỏ, theo sau là sáu cung nhân cúi đầu, lặng lẽ tiến vào, châm đèn, vén rèm. Cả căn phòng lập tức sáng bừng lên. Khánh Hỉ công công bưng cậu phục tiến lên, trên mặt giữ nụ cười đúng mực: “Mời Thánh thượng, điện hạ thay y phục.”
Khánh Hỉ công công cũng mang y phục bước tới. Cơ Vị Tưu cúi đầu nhìn bộ quần áo nhăn nhúm của mình, cảm thấy đúng là không thể nhìn nổi nữa. Dù sao hai huynh đệ cũng chẳng cần phải kiêng kỵ gì, cậu hơi lo lắng liếc qua Cơ Tố, sau đó thoải mái cởi áo ngoài, thay bộ mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT