“Nhị ca! Tiểu Cửu muốn ăn điểm tâm!”
“Nhị ca ca! Tiểu Cửu thích huynh nhất! Nhị ca, chúng ta cùng chơi cái kia có được không?”
Nhị Hoàng tử bị những lời “Nhị ca” rồi lại “Nhị ca ca” của Cơ Vị Tưu xoay vòng vòng, đầu óc choáng váng hết cả. Trên phố có thứ gì ngon, thứ gì vui, là Cơ Vị Tưu đều kéo hắn ta đi chơi hết một lượt. Mãi đến khi mặt trời khuất bóng, hắn ta mới dẫn cậu về phủ.
Cơ Vị Tưu mệt đến mức vừa nằm lên xe đã ngủ mất. Nhị Hoàng tử khẽ vuốt mái tóc mềm mại của cậu rồi cất lời nói với cận vệ: “Chắc là trong cung đã phát hiện ra rồi đúng không?”
Giọng của cận vệ từ bên ngoài xe vọng vào: “Trong cung đã giới nghiêm rồi ạ.”
Nhị Hoàng tử khẽ nhếch môi, nụ cười trên mặt vừa ôn hòa vừa mang theo vài phần trêu đùa. Hắn ta nhẹ nhàng che tai Cơ Vị Tưu lại, cười nói: “Vậy thì truyền tin về đi, bảo rằng Tiểu Cửu đang ở chỗ ta. Ngày mai ta sẽ đưa nó về nhận tội với phụ hoàng và mẫu hậu.”
Cận vệ lập tức vâng lệnh rời đi. Nhị Hoàng tử cúi mắt nhìn tiểu tử đang ngủ say, nghe cậu khẽ hừ hừ trong mơ, rồi lại phát hiện trên cổ cậu đã ướt đẫm mồ hôi. Hắn ta liền lấy khăn tay ra lau, cuối cùng còn đưa tay chọc nhẹ lên trán cậu, cười nói: “Ngay cả Vị Minh cũng chưa từng được bổn Vương đích thân lau mồ hôi cho đâu, chỉ có mình đệ là được hưởng phúc phận này thôi đó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play