Trong Hoàng cung tĩnh mịch lạnh lẽo, còn ngoài Hoàng cung thì lại ồn ào náo nhiệt, tiếng rao hàng rộn rã không ngớt. Cơ Tố ngồi xe ngựa, còn Cơ Vị Tưu cưỡi tuấn mã, giữa chốn phố thị phồn hoa không thể thúc ngựa phi nhanh nên cậu đành để người hầu dắt ngựa đi thong thả.
Cậu đi cạnh xe, thỉnh thoảng lại hàn huyên đôi ba câu với Cơ Tố. Cơ Tố vốn không thích chốn ồn ào náo nhiệt này, nhưng khuôn mặt hắn lại chẳng hề lộ ra chút bực bội nào.
… Cảnh phồn hoa này chính là huân chương quân công của Cơ Tố nên hắn chẳng có lý do gì để tỏ ra bực dọc cả.
Ánh mắt Cơ Vị Tưu dừng ở quầy trò chơi ném vòng, lặng lẽ suy tư: Lát nữa tất cả những thứ này sẽ thuộc về mình hết.
Cơ Tố bẵng đi một hồi không nghe thấy tiếng cậu nói, bèn vén rèm xe, trông thấy Cơ Vị Tưu đang chăm chú nhìn sạp hàng thì liền nói: “Đệ muốn đi thì cứ đi đi.”
Cơ Vị Tưu ngoảnh lại, cười rạng rỡ: “Được, huynh trưởng có đi với ta không?”
Cơ Tố thoáng sững sờ rồi khẽ gật đầu. Cơ Vị Tưu thấy hắn định xuống xe thật thì đôi mày giãn ra, vui vẻ nhảy xuống ngựa, đưa tay dìu hắn. Đôi tay trắng trẻo thon dài của Cơ Tố đặt nhẹ đặt lên cánh tay cậu. Cơ Vị Tưu len lén ngắm tay hắn… muốn nắm quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play