Cô bẩn rồi! Ai cứu cô với!

Xét một cách nghiêm khắc, nụ hôn đầu vẫn còn, nhưng cô vẫn cảm thấy như mình vừa mất đi “sự trong trắng”.

Hôn... dù là hôn vào mặt cũng là hôn! Thế nào cũng phải tính là nửa nụ hôn đầu chứ… Anh ta còn ôm cô, cô ngồi trên đùi anh ta…

Cô mất sự tinh khiết của mình rồi! Hu hu hu!

Vân Đóa bĩu môi, trong lòng đầy căm ghét tất cả mọi người trong phòng đấu.

Ghét cả máy quay, ghét cả Trần Hi Hi!

Trần Hi Hi đúng là kiểu chị em bằng nhựa! Cô ấy chẳng thèm cứu cô chút nào! Vừa rồi còn cười tươi như hoa!

Đáp lại, Trần Hi Hi vô cùng thẳng thắn: “Chứ không phải chị thấy hai người ôm nhau, ngồi cả lên đùi nhau rồi sao! Chị còn tưởng hai người ‘củi khô lửa bốc khó kìm lòng nổi’ chứ!”

Vân Đóa: … Siết chặt nắm tay nhỏ của mình.

Trần Hi Hi: “Chị còn nghĩ, không ngờ em giỏi hơn chị nữa… Ai mà biết tiểu thư chân mềm nhũn chứ!”

Vân Đóa: “…”

Nghe thấy chưa? Đây chính là sự khác biệt giữa một thiếu nữ thanh thuần và một người phụ nữ dâm đãng.

Vân Đóa xoay người, bĩu môi, không thèm nói chuyện với người phụ nữ dâm đãng nữa.

Trần Hi Hi tự biết mình đuối lý. Chỗ này toàn người nước ngoài, ai cũng thoải mái, những chuyện như vừa rồi chỉ là làm cho vui, cười xong là xong. Nhưng cô em họ nhỏ của cô thì khác, là một cô gái chưa yêu bao giờ, vô cùng ngây thơ.

Trần Hi Hi bỏ túi khoai tây chiên trong tay xuống, vội vàng dỗ dành cô em: “Ây dà, vừa rồi bao nhiêu người như vậy, là bọn họ gài bẫy hai đứa thôi mà. Với cả, em không phải đã đổ cả lon bia lên đầu anh ta rồi sao, hả giận chưa?”

Vân Đóa bĩu môi, căm hận nói: “Đáng đời anh ta chứ!”

“Đúng, đáng đời!” Trần Hi Hi nhanh chóng hùa theo mắng, đồng thời liếc nhìn về phía bên cạnh.

Người đàn ông ngồi đó khoanh tay, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng khóe miệng hơi nhếch lên, trông không giống như đang tức giận. Áo trên của anh ta đã bị bia làm ướt, lớp vải mỏng dính vào trước ngực và sau lưng, làm nổi bật những đường cong cơ bắp mạnh mẽ và săn chắc.

Trần Hi Hi quay lại, nhìn cô em họ như một bông hoa hồng nhỏ xinh đẹp, trong lòng khẽ “ding” một tiếng.

“Ê, Đóa Đóa, chị vừa nghe ngóng được rồi, anh chàng đẹp trai kia không có bạn gái đâu.” Trần Hi Hi ghé sát tai Vân Đóa, thần bí nói. “Em xem em cũng chưa từng yêu ai, bây giờ lại vừa bị anh ta ôm hôn, hay là thử tiếp xúc xem sao—”

Chưa kịp nói xong, Vân Đóa đã trừng đôi mắt tròn xoe với chị họ, khuôn mặt nhỏ nhắn biến thành biểu cảm kiểu “WTF” thực sự.

“Chị bị bệnh à?” Cô cãi lại Trần Hi Hi. “Hay là em bị bệnh! Anh ta như vậy... em, em thích cái gì ở anh ta cơ chứ!”

Trần Hi Hi trả lời nhanh như chớp: “Thích anh ta đẹp trai, thích dáng người anh ta chuẩn, thích... chỗ đó của anh ta to!”

Vân Đóa: “…”

Vân Đóa trừng Trần Hi Hi hai giây, cuối cùng lại bắt đầu tò mò: “Chị... làm sao biết anh ta... to?”

Trần Hi Hi hắng giọng, ra vẻ “người từng trải”: “Em tự nhìn đi!”

Ý của cô là bảo Vân Đóa nhìn mũi, nhìn tay người ta, nhưng cô em họ ngây thơ hoàn toàn không hiểu, trực tiếp nhìn thẳng vào “chỗ trọng tâm”.

Vân Đóa mím môi, ánh mắt lén lút liếc qua hai người ngồi giữa, lén nhìn về phía bên cạnh. Nhưng người kia như có cảm giác, lập tức nhìn thẳng vào mắt cô.

Bốn mắt gặp nhau lần nữa, đôi mắt đen của người đàn ông sâu thẳm, nhìn thẳng vào cô, sắc bén và không hề né tránh. Trái tim Vân Đóa run lên, vội vàng quay mặt đi.

Cô chớp chớp hàng mi dài cong vút như cánh quạt nhỏ, nuốt khan một cái.

Khuôn mặt lại bắt đầu nóng, tim nhỏ cũng đập rộn ràng chẳng kiêng nể gì.

Vân Đóa vô thức đưa tay chạm vào khóe môi mình, hình ảnh vừa rồi lại hiện lên trong đầu.

Người đàn ông bất ngờ cúi người, cô như bị đông cứng lại, không nhúc nhích nổi, cho đến khi hơi thở nóng hổi của anh ta bao trùm lấy cô...

Lúc đó, cô thậm chí còn cảm nhận được hơi thở của anh phả vào mặt mình, nóng bỏng và gấp gáp.

Lòng bàn tay Vân Đóa đẩy vào ngực anh, chạm đến lớp cơ bắp rắn chắc — cứng rắn như đá.

Một người đàn ông trông có vẻ cứng rắn như vậy, nhưng đôi môi lại mềm mại và ấm áp...

Vân Đóa hít một hơi thật sâu, lắc đầu để xua đi những suy nghĩ lung tung.

Lệ Kiêu nhìn cô gái đang đỏ mặt cách đó không xa vài giây, khóe miệng khẽ nhếch lên. Anh cúi mắt, trầm giọng cười nhẹ một tiếng, nghe như đang rất vui vẻ.

**

Vân Đóa bị làm cho đỏ mặt tim đập, trận đấu quyền anh đánh gì cô ho 


 …..

Cảm ơn các bạn đã theo dõi !!!

Vào trang của Tummnee để xem thêm nhiều bộ truyện mới nhé <3>

Donate: 

Momo 0349153910 Lê Thị Thu Trang 

Agribank 5011205136787 Lê Thị Thu Trang nhé !!! 

Chúc các bạn đọc truyện vv <33>

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play