Đào Lập Mông: “Cậu phản ứng quá lố rồi đấy, dựa vào thể chất của cậu, cho dù lúc trước có bị thương thì cũng không đến mức này đâu.”
Lâu Hạo: “Lúc trước cậu đánh một chút thì không sao, bây giờ thể chất của tớ bị giảm, cậu làm đánh mạnh như thế, chắc có thể lấy được cả mạng tớ luôn đấy.”
Đào Lập Mông hơi sửng sốt: “Lúc trước cậu đâu có nói nghiêm trọng như vậy, là người nhà họ Hoàng làm à?”
Đôi mắt Lâu Hạo u tối: “Nhắc mới nhớ, lần này sao cậu lại giúp nhà họ Hoàng nghiên cứu máy luyện chế thuốc thế?”
Đào Lập Mông: “Rõ ràng là hai tháng trước cậu gửi tin nhắn một trăm chữ vô cùng trôi chảy cho tớ, nhờ tớ giúp cậu một việc mà?”
Đôi mắt Lâu Hạo lại càng u tối hơn: “Hai tháng trước, đúng lúc tớ bị người ta hại, quang não bị cướp đi.”
Đào Lập Mông: “Thì ra là vậy. Sau đó tớ không liên lạc được với cậu, người nhà họ Hoàng nói với tớ cậu đang thực hiện một nhiệm vụ bí mật. Dù sao cuối cùng vẫn chưa làm xong, mà quan trọng hơn là tớ vẫn còn chưa làm mà. Mà tính ra, mấy tấm hình mà cậu gửi đến vừa kịp lúc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play