Bạch Hiểu Vũ: “Chỉ có bốn trăm chai, vấn đề không lớn. Hơn nữa, mấy ngày gần đây tôi đã luyện chế sẵn một ít rồi."
Những loại dược phẩm này, ngoài thuốc hồi tinh thần lực hơi khó, còn lại đều không khó luyện chế. Mỗi lần cậu luyện chế một loại dược phẩm thì có thể làm được hai trăm phần, vì... đây là phiên bản cô đặc, sau khi chia ra thành hai trăm phần thì thể tích dịch thuốc rất nhỏ. Vậy nên không cần dùng bình, cậu đã tìm được một loại vật liệu trung tính có thể ăn được mà không ảnh hưởng đến tác dụng của thuốc để bọc dược phẩm, tạo thành những viên thuốc nhỏ cỡ ngón cái. Những viên thuốc này hơi trong suốt, bên ngoài có thêm một lớp bao bì rắn. Khi sử dụng, có thể dùng như thuốc viên, bóp nát ra là có thể ăn được.
Lâu Hạo nhìn vài hộp thuốc viên mà Bạch Tiểu Vũ đưa cho, ngẩn ra một lúc, không phản ứng kịp. Dù sao thì cả Tinh Tế đều dùng dược phẩm đựng trong những lọ thuốc trong suốt, để mọi người có thể nhìn thấy màu sắc, từ đó đánh giá cấp độ của dược phẩm.
Cậu ấy nhận lấy, cầm một viên ném lên rồi nói: "Ông chủ, đây là thuốc hả?"
Bạch Hiểu Vũ: “Đúng, bóp ra là ăn được. Cậu thử đi.”
Lâu Hạo siết chặt, nhưng lực tay của thú nhân vốn rất mạnh, tất nhiên là bóp nát viên thuốc. Tuy nhiên, phản xạ của thú nhân cũng nhanh, ngay khi viên thuốc bị bóp nát, tay cậu ấy đã kịp vung lên đập vào miệng, đầu ngửa lên. Bên trong là dược phẩm bán cô đặc, không bị thất thoát.
Lâu Hạo ăn xong, thấy rất hài lòng với dược phẩm, với người có lực tay lớn lần đầu bóp thử loại vỏ này, thật sự khá là nguy hiểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play