Cừu Ngạo Thế ngẩn người rất lâu, đến khi hoàn hồn lại thì có chút bối rối. Vốn dĩ ông ta chỉ muốn khuyên Lâm Duệ nên tích cực chữa trị, nhưng lại quên mất thời gian. Bây giờ đã không còn sớm, Lâm Duệ lại là người đang bệnh, ngủ sớm là điều nên làm, vậy mà ông ta lại chọn đúng lúc này để tìm đến.
Giờ phút này, Cừu Ngạo Thế rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan. Nghĩ đến việc hai đứa nhỏ kia có thể đang theo sát phía sau, nếu ông ta bây giờ đi ra, chẳng phải sẽ để tụi nhỏ cười nhạo sao?
Nhà họ Cừu vốn rất coi trọng thể diện, giờ đây ông ta chỉ còn biết ngây người nhìn chằm chằm vào chiếc chăn đang đắp trên người Lâm Duệ.
Lâm Duệ trong giấc ngủ dường như cảm nhận được ánh nhìn nóng bỏng của Cừu Ngạo Thế, ông khẽ cử động, khiến chăn trượt xuống một chút.
Cừu Ngạo Thế giật mình, theo phản xạ bước tới kéo chăn đắp lại cho Lâm Duệ.
Lâm Duệ bất ngờ khẽ ho hai tiếng, đôi mày nhíu chặt.
“Làm sao vậy? Không thoải mái à?” Cừu Ngạo Thế lo Lâm Duệ bị sặc vì ho, liền đỡ ông dậy, để ông tựa vào người mình rồi vỗ nhẹ sau lưng giúp thông khí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play