“Ưm, sao Đào Bạch Viễn vẫn chưa trả lời tin nhắn của mình vậy chứ.” Lâm An chọc chọc vào màn hình điện thoại đen sì, chờ mãi vẫn không thấy sáng lên.
Mấy ngày nay cậu ở nhà dưỡng sức, Đào Bạch Viễn và Lâm Duệ đều dặn không cần quan tâm đến tiến trình vụ việc mấy hôm trước nên cậu chẳng hỏi han gì cả. Giờ ở nhà mãi khiến cậu cảm thấy mình sắp mọc lông đến nơi.
Lâm An bực bội nhíu mày, tự giận một hồi mới chịu xuống giường tìm đồ ăn.
Vừa ra khỏi phòng thì thấy Lâm Duệ đã ngồi ở bàn rồi. Cậu ngạc nhiên ngồi xuống cạnh ông: “Ba, dạo này sao ba ngày nào cũng về nhà ăn trưa thế?”
Lâm Duệ mỉm cười cưng chiều, xoa đầu Lâm An: “Ba muốn dành thời gian ở bên con nhiều hơn, giống như lúc con còn nhỏ vậy.”
Thời gian của ông không còn nhiều. Giờ mọi việc đã gần như sắp xếp xong xuôi, phần sinh mệnh còn lại ông chỉ muốn dành để ở cạnh con trai.
Lâm An từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm của mẹ, ngày trước ông vừa làm cha vừa làm mẹ nuôi con khôn lớn. Về sau bận bịu công việc khiến ông ít quan tâm đến con hơn, ông thấy có lỗi nên giờ chỉ muốn bù đắp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT