“An An ngủ thêm một lát đi, anh đi nấu cơm.” Đào Bạch Viễn giúp Lâm An lau sạch sẽ, đặt lại lên giường, rồi tự mình mặc một bộ áo dài tay và quần dài.
Lâm An ngoan ngoãn để mặc cho Đào Bạch Viễn chăm sóc. Sau khi phát tiết xong, cơ thể cậu hoàn toàn không còn chút sức lực nào.
Tuy trong lòng muốn ra giúp một tay, nhưng cơ thể lại chẳng nhúc nhích nổi. Cậu chỉ có thể dõi mắt nhìn theo khi Đào Bạch Viễn thu lại chiếc đuôi yêu thích, nhìn cả đôi tai lông xù cũng biến mất, ánh mắt đầy tiếc nuối.
Thấy ánh mắt lưu luyến không giấu giếm ấy, Đào Bạch Viễn bật cười: “An An, đợi anh về sẽ cho em sờ tiếp.”
“Ưm, anh còn nhìn em làm gì, mau đi nấu cơm đi!” Bị bắt quả tang, Lâm An đỏ mặt phồng má giục anh rời đi.
Là một Omega, cậu phải giữ thể diện, nếu không Alpha sẽ tưởng là cậu dễ dãi, rồi chẳng còn quý trọng nữa!
Sau khi Đào Bạch Viễn đi rồi, xung quanh bỗng trở nên tĩnh lặng. Lâm An muốn tìm điện thoại xem mấy giờ, nhưng vừa trở mình thì thấy thoáng qua một màu đỏ sẫm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play