Hôm sau, Đào Bạch Viễn mặc một chiếc áo thun đen, bước nhanh đến trường quân sự.
Trên đường đi, anh thu hút vô số ánh nhìn, nhưng lại hoàn toàn không thấy khó chịu. Dù gì anh vốn xuất thân từ hào môn, từ nhỏ đã quen với ánh đèn sân khấu, chỉ là sau đó chủ động từ bỏ tất cả để ra nước ngoài.
Mười tám năm sống trong môi trường quý tộc khiến cho dù chỉ mặc một chiếc áo thun đơn giản, anh vẫn toát lên vẻ thanh nhã hiếm có.
Trên tay anh xách một túi nho tím. Đó là thứ anh thấy khi đi ngang tiệm trái cây lúc sáng. Màu mắt tím rực rỡ của Lâm An khiến anh có cảm hứng mua chùm nho mọng nước ấy.
Sau khi mua về còn quay lại nhà rửa sạch nho, rồi mới vội vã ra cửa.
Vì vậy anh vô tình đến đúng giờ cao điểm học sinh vào trường, bị chú ý cả đoạn đường mới đến được cửa lớp Bốn.
Khoảnh khắc Đào Bạch Viễn bước vào lớp, tất cả học sinh bên trong đều nín thở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play