Nhìn vào đôi mắt lấp lánh như đang hướng về những vì sao của cô gái, Đào Bạch Viễn có chút đau đầu. Lộ Khả ở độ tuổi này có vẻ quá chủ động và thoáng.
“Em còn nhỏ.” Đào Bạch Viễn dùng giọng dịu dàng nhất nhưng ánh mắt lại dứt khoát nhất.
Viền mắt Lộ Khả đỏ lên. Cô biết mình vừa bị từ chối. Lần đầu tiên trong đời yêu từ cái nhìn đầu tiên, lần đầu tiên dũng cảm thổ lộ, vậy mà lại bị cự tuyệt. Sao cô có thể cam tâm?
Mặc kệ thân thể còn đang bị thương, Lộ Khả ngẩng đầu định hôn lên môi Đào Bạch Viễn. Anh khẽ nhíu mày, nghiêng đầu né đi, cú hôn ấy thậm chí còn chẳng chạm được vào khóe mặt anh.
Còn Lâm An đang đứng ngoài cửa hé nhìn vào thì chỉ nghe thấy giọng Đào Bạch Viễn dịu dàng đến mức quá đáng, cùng với hai cái đầu đang kề sát nhau. Giây phút ấy, Lâm An cảm thấy những hy vọng thầm kín trong lòng mình chẳng khác gì một trò hề…
“Cạch” một tiếng vang khẽ phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng trong phòng bệnh.
Đào Bạch Viễn và Lộ Khả cùng nhìn ra cửa, nơi đó đang đứng một alpha.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT