Trời đêm nhuộm đen con đường lát đá. Khác hẳn với cảnh náo nhiệt bên phía Hứa Vân Thanh, nơi của Dung Dịch lại tĩnh mịch hơn nhiều. Hắn đang chậm rãi bước đi trên con đường quanh co phủ đầy rêu, bóng trúc phủ qua vạt áo màu trắng ngà dưới ánh trăng, thỉnh thoảng có vài tiếng côn trùng kêu khẽ vang lên từ nơi sâu thẳm.
Đèn lồng trong tay Thừa Ảnh tỏa ra vầng sáng lờ mờ, hắt lên một bên gương mặt Dung Dịch, khiến ánh sáng và bóng tối xen kẽ nhau. Thừa Ảnh cúi đầu báo cáo khẽ: “Chủ tử, không tra ra được gì cả.”
Giữa tiếng gió xào xạc của rừng cây, có thể mơ hồ nghe thấy lời thì thầm của chủ tớ hai người.
Thừa Ảnh nói: “Vị thái y đó, trước kia hoàn toàn không có bất kỳ ghi chép nào. Trong và ngoài cung đều không tra ra được tin tức gì.”
Thật sự quá kỳ quái.
Người này lai lịch mơ hồ, thân phận bí ẩn, không có bất kỳ lý lịch nào, trong hồ sơ cũng không ghi lại việc y nhập cung như thế nào, hoàn toàn không có chút thông tin nào. Giống như từ trên trời rơi xuống. Ngay cả khi Thừa Ảnh cho bọn họ xem bức họa, rõ ràng không ai quen biết, nhưng bản năng vẫn cho rằng người trong tranh là một vị thái y.
Hàng loạt hiện tượng kỳ lạ như dẫn dắt về một hướng khó đoán, Thừa Ảnh nhịn không được mà nói: “Ngài nói xem... chẳng lẽ thế gian này thật sự có thần tiên sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT