Hồi trước Diệp Cẩn từng nghe bước vào hầu môn như bước vào biển sâu, nàng cứ nghĩ đấy chỉ là phép ẩn dụ. Thế nhưng khi thật sự đặt chân vào chốn này, cô gái mới cảm nhận được độ chính xác của câu nói đó.
Dưới ánh hoàng hôn, Diệp Cẩn ngước nhìn bức tường cao không thấy điểm cuối; nó cắt bầu trời thành một hình vuông, tạo nên bóng tối ngột ngạt, u ám, mênh mang. Nàng đứng trong sân của chỗ ở mới mà chỉ thấy mình thật nhỏ bé, như thể đang bị nhốt trong cái giếng lớn với tầng tầng lớp lớp màn chắn.
“Hầu gia cố tình chọn sân này cho phu nhân, tuy cảnh trí hơi đơn sơ nhưng nằm rất gần sân chính ạ.” Thải Vân đứng cạnh nàng, khẽ nói.
“Thế à," khóe miệng Diệp Cẩn giật giật lúc nhìn mảnh trời vuông vức trên đỉnh đầu, nàng chẳng có hơi sức giả bộ vui vẻ nên đành bảo, “ngoài trời hơi lạnh, chúng ta về phòng đi."
Thải Vân tuân lệnh, theo nàng vào trong phòng.
Hai nha hoàn đi cùng nàng từ phủ Thái Nguyên đang ở bên trong, tỉ mẫn lau chùi từng ngóc ngách một trước ánh mắt chòng chọc của Mã ma ma; họ thấy Diệp Cẩn vào thì càng ra sức lau chùi.
“Không cần lau nữa, ta thấy sạch lắm rồi." Diệp Cẩn ngồi trước cửa sổ mở, xua tay cho hai người đi nghỉ ngơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play