Diệp Cẩn đã chuẩn bị tâm lý phải chịu đựng suốt chuyến đi, song ông trời lại rủ lòng thương ban phát vận may cho nàng.
Ngày thứ ba sau khi rời phủ Thái Nguyên, một đội quân cưỡi ngựa cấp tốc đến truyền thánh chỉ rằng Thanh Bình Hầu phải lập tức về kinh.
Thời gian không đợi người, Cố Quân tiếp chỉ xong liền xuất phát ngay. Thế là trong chớp mắt, cỗ xe ngựa lớn nhất, xa hoa nhất chỉ thuộc về mình Diệp Cẩn.
Cảm xúc của nàng ư? Chỉ một chữ thôi: sướng.
Miệng nàng ăn những món bánh ngọt mà không biết các nha hoàn lấy đâu ra, tay vén mành để ngắm cảnh xuân ở muôn nơi. Diệp Cẩn chỉ hú họa một chỗ có phong cảnh khá đẹp – nước non, cây cối đủ cả – và đề nghị dừng chân nghỉ trưa ở đây.
"Phu nhân, chưa đến giờ nghỉ ngơi.” Cố Quân để lại thanh niên mặc áo đen, hẳn cưỡi ngựa cạnh cỗ xe, kính cẩn cúi đầu đáp.
"Không sao, sớm có nửa canh giờ." Diệp Cẩn bảo, "Nay trời nóng, mọi người đều mệt, tốt nhất là nghỉ cho khỏe rồi buổi chiều tăng tốc bù lại."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT