Mạc Như thấy vậy biết là không có cán bộ cũng vô ích, hiện tại cán bộ trong thôn chỉ có chủ nhiệm trị an và chủ nhiệm phụ nữ. Cô đi tìm Chu Thành Minh trước, kết quả nghe nói Chu Thành Minh được công xã gọi đi họp nên chỉ có thể đi tìm Trần Ái Nguyệt.
Hiện trường phía bên này, Hà tiên cô chống gậy đi ra khỏi nhà, đ.ấ.m n.g.ự.c ho mấy tiếng, run rẩy nói: “Được rồi! Các người dỡ đi.”
Ngô Mỹ Anh không đánh Trương Đức Phát nữa mà chạy đến đỡ bà ta: “Mẹ! Mẹ có ý gì vậy? Phá dỡ thì chúng ta ở đâu?”
Hà tiên cô nói: “Thì làm phiền nhà hàng xóm hai ngày, nếu không được thì đến nhà đội ở tạm hai ngày, đầu xuân dùng gạch sống xây lên là được rồi.”
“Mẹ! Bọn họ chở hết gỗ và gạch đi thì chúng ta lấy gì để xây nhà, bọn trời đánh này không để chúng ta được sống yên. Cả gia đình người già và trẻ nhỏ mùa đông lạnh c.h.ế.t cóng mất. Mao chủ tịch ơi! Ông là đại cứu tinh của nhân dân, sao ông có thể để những kẻ khốn kiếp này đến phá dỡ nhà chúng tôi...”
“Khốn nạn!” Tôn Liên Thành giận tím mặt: “Bắt cô ta lại, rút cờ trắng. Không ủng hộ luyện sắt thép, còn bôi nhọ Mao chủ tịch và cờ đỏ ba mặt, lôi về đánh.”
Trương Thúy Hoa cười ngăn cản anh ta: “Tôi bảo này chàng trai, cậu bớt giận, đừng có nổi nóng như thế. Chúng tôi đều là phụ nữ không có kiến thức, cả ngày chỉ biết quanh quẩn bên bàn bếp và mấy mẫu ruộng, căn bản không biết là đạo lý gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT