Cô cười nói: “Anh Út Năm! Chỗ anh ăn uống có được không?”
“Bọn anh ăn ngon lắm, bữa nào cũng có chất béo, cách mấy ngày còn có thịt đấy, chỉ tiếc là không mang về được.”
Đào quặng rất rốn sức nên ăn nhiều rau cũng có chút chất béo, cách mấy ngày còn ăn bữa thịt, chỉ tiếc là không mang thịt về được, một nhóm người tranh giành cái nồi, có thể ăn được là không tệ rồi.
Mạc Như dang tay ôm lấy vòng eo gầy guộc của anh từ phía sau, úp mặt vào lưng và nhẹ nhàng nói: “Minh Dũ! Anh nhất định phải chú ý an toàn đấy.”
Chu Minh Dũ nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: “Em yên tâm, anh cẩn thận lắm. Giàn giáo lò cao đất của chúng ta là do chính anh xây dựng, anh kiểm tra mỗi ngày.”
Thực ra, xưởng sắt thép ngày nào cũng có nguy hiểm ngầm.
Lò luyện sắt cao năm sáu mét, thậm chí là mười mét, giàn giáo được dựng bằng gỗ và dây thừng, trải lên tấm ván. Người ta vận chuyển than cốc, đá vôi, bột quặng sắt… từ bên trên đổ xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT