Chu Minh Dũ ôm cô đặt lên giường đất: “Đừng có nghĩ quá nhiều, anh nói em nghe chuyện cười, khi bọn anh đào quặng, bọn anh đào được một viên đá màu vàng, Chu Bồi Cơ cứ nói đó là vàng, Tần Quế Hào vừa nắn đã vỡ vụn rồi, hắn cứ bắt người ta phải đền...”
Hai người nằm cạnh nhau trên giường đất, thỏ thẻ nói với nhau nhiều chuyện, Chu Thất Thất nằm bên cạnh nghe thấy cuối cùng cũng lim dim đôi mắt ngủ rồi.
Chu Minh Dũ thấy con gái đã ngủ nên muốn làm chút gì đó.
Mạc Như: “Các anh luyện sắt thép cả ngày, nghe nói còn không được ngủ, anh mau ngủ một giấc đi.”
“Ai nói không ngủ được, anh ngủ ngon lắm đây. Khi bọn anh đào quặng, thường ngủ chỗ quặng, dù sao người mình cũng không ai mách lẻo. Hậu quả là ai cũng rám nắng đen thui, còn đen hơn cả mùa hè. Hi hi!”
Mạc Như vẫn luôn biết bọn họ luyện sắt thép gian khổ, nhưng nghe anh nói như thế lại càng cảm thấy đau lòng hơn.
Nhân lúc cô đang mềm lòng, anh bắt đầu hành động, anh bảo cô mau chóng cất giấu con gái để không bị cản trở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT