Nơi này cách hang động không xa, Văn Thế phóng như bay về nhà, trên đường cũng không để ý gì khác.
May mắn là phần mông của cậu nhiều thịt, nên không bị thương trúng chỗ hiểm, nhưng cơn đau này cũng không dễ chịu chút nào, hơn nữa còn đang rỉ máu.
Vòng qua một bụi cỏ, cậu đã trở về hang động, Lâm Tu Dương đang đốt lửa chờ Văn Thế.
Văn Thế bước vài bước rồi nằm vật xuống cạnh Lâm Tu Dương, nhỏ nhẹ r*n rỉ, đau quá, mũi tên kia to thế kia mà.
Tên thợ săn này gan cũng to thật, không biết là “đùi hổ không thể sờ” sao!
Lâm Tu Dương thấy bạch hổ về nhanh thế, lại không mang theo con mồi nào, hơi nghi hoặc.
Nhưng khi thấy chân hổ có vẻ khập khiễng, uể oải, về đến nơi liền nằm vật xuống đất r*n rỉ khẽ, hắn nhìn thấy vết thương của bạch hổ liền lo lắng hỏi: "Chuyện gì vậy? Gặp phải thợ săn rồi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT