Lâm Tu Dương đảo mắt nhìn quanh, nhưng ngoài con gà luộc từ trên trời rơi xuống kia thì không phát hiện được điều gì khác.
Bất chợt nhớ lại lời lão ăn mày lớn vừa nói, sẽ mang đồ ăn đến cho mình tẩm bổ, như vậy mới bán được giá cao, nhưng nghĩ kỹ lại vẫn thấy có điểm khả nghi.
Con gà luộc này màu sắc hấp dẫn, trong cái bang xưa nay chưa từng thấy món ăn nào như vậy, hơn nữa bây giờ nơi đâu chẳng thiếu lương thực? Dù là nhà phú quý cũng không thể có nguyên cả con gà như vậy.
Đang suy nghĩ, lão ăn mày lớn kia bước vào, hắn ta la lớn: “Thái tử đâu rồi? Tiểu nhân mang đồ ăn tới cho ngài đây.”
Ngữ khí đầy mỉa mai, đến khi nhìn thấy con gà luộc trên giường của Lâm Tu Dương, hai mắt hắn ta sáng rực, giận dữ quát: “Được lắm, cái đồ ăn không ngồi rồi, lại dám giấu đồ ăn!”
Ai cũng không được giấu đồ ăn riêng, đó là quy củ của cái bang, người bị phát hiện lần trước đã bị đánh chết chia thịt ra ăn rồi.
Tên ăn mày kia rõ ràng không nghĩ đến tình huống thực tế, chưa nói đến việc mỗi khi bọn trẻ ăn mày ra ngoài ăn xin đều bị giám sát, chỉ riêng con gà luộc đẹp mắt này e rằng ngay cả bang chủ cũng chưa chắc được ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play