“Yêu nhất Tây Hồ tháng Hai, gió xiên mưa nhỏ đưa thuyền du ngoạn. Mười năm tu luyện mới được cùng chung thuyền, trăm năm tu luyện mới được chung gối ngủ.” —《Truyền thuyết Bạch Xà》
Để kịp kỳ thi Xuân khoa năm nay, Văn Thế rất sớm đã lên đường đến thành Hàng Châu, trải qua bao vất vả đường thủy bộ, ngày đêm liên tục, cũng mất hơn nửa tháng mới tới nơi.
Ngày nay, phía Bắc có người Mông Cổ và Kim tộc tàn phá, người Hán di cư xuống phía Nam, quốc gia lâm nguy, triều đình lại ẩn mình trong thành Hàng Châu hưởng thụ, không biết bao nhiêu sĩ tử ôm ấp chí hướng cứu nước tiến về kinh thành dự thi.
Nói là cứu nước, cũng chỉ là cái cớ, thật ra cũng chỉ vì trống chuông mâm vàng, chức quan cao lương hậu.
Văn Thế biết rõ, dù thi hương và thi phủ đều đứng đầu, nhưng thi hội tập hợp anh tài thiên hạ, có lẽ mình cũng chỉ là số đông mà thôi.
Chỉ có chí báo quốc mà không có tài điều hành trời đất, thật là khó, khó thật, Văn Thế thở dài, rồi gọi lại người phục vụ thêm một chậu nước nóng.
Sau khi tắm gội thay đồ xong, Văn Thế mới quét sạch mệt mỏi nhiều tháng, lúc xuống dưới lầu, ăn mặc chỉnh tề, lông mày sắc nét, ánh mắt chứa đầy sao trời, cử chỉ phong nhã, toát ra vẻ khiêm tốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT