Văn Thế chợt nghĩ bản thân dường như chính là con con, cái hộp nuôi bò sát này chứa mình có lẽ còn dư dả, cậu ngượng ngùng nói: "Ha ha ha, cậu đang đùa đấy chứ?"
"Tôi chưa bao giờ đùa." Dư Âm phủi sạch bụi ở góc hộp nuôi bò sát, "Dù sao cậu cũng sẽ không rời đi nữa mà, ăn uống tôi sẽ lo đầy đủ cho cậu."
Dư Âm nghĩ đến việc rắn nhỏ bây giờ có thể biến thành hình người, lại nói thêm: "Muốn ra ngoài chơi cũng được, nhưng không được rời khỏi tầm mắt của tôi."
Anh vẫn luôn mỉm cười, khác hẳn với bình thường, giọng điệu cũng rất dịu dàng, nhưng lại giống như dao cùn giết người, toàn nói những lời khiến Văn Thế rợn tóc gáy.
Văn Thế biến lại về hình dạng Doãn Tô Kiệt, dạng người dù sao cũng tiện lợi hơn, quan trọng là dễ chạy trốn, cậu cảm thấy bầu không khí lúc này có chút không ổn.
Xu hướng phát triển của sự việc dường như có chút kỳ lạ, cậu gượng cười một cách ngượng ngập: "Tại sao lại phải như vậy?"
Dư Âm cảm thấy vô cùng khó chịu với hình tượng Doãn Tô Kiệt của rắn nhỏ, anh giả vờ đỏ mắt không vui nói: "Cậu có thể biến lại thành rắn nhỏ không? Tôi không thích cậu như thế này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play