Đúng vậy, Tần Vưu cũng không phải người đầu tiên tìm đến đây hy vọng ông bán kịch bản, kịch bản ông viết quả thật rất tốt, nhưng mà thật sự quá nhiều nội dung, phần khoa học viễn tưởng lại hơi khó, người tìm đến mua thông thường đều hy vọng có thể lấy ra câu chuyện của một hành tinh trong kịch bản hành trình không gian của ông, sau đó viết rộng ra, thêm một số yếu tố yêu đương thù hận có khả năng hấp dẫn khán giả vào, sau đó làm nhạt đi phần khoa học viễn tưởng, vậy thì có thể tiết kiệm được không ít tiền làm hiệu ứng đặc biệt, nói tóm lại là, muốn thay đổi, thay đổi lớn, muốn đổi lại hứng thú của khán giả… Thời buổi này, ai lại đi xem phim hành trình nữa chứ! Lại còn là phim hành trình không gian!
"Tôi nói muốn thay đổi kịch bản của ông lúc nào?"
Tần Vưu nói câu này ra, khuôn mặt tức giận của biên kịch đột nhiên xuất hiện một vầng sáng, nhưng vầng sáng le lói này mới xuất hiện đã bị ông lắc đầu ép xuống… Không, không thể nào, thật ra chính ông cũng biết kịch bản này của ông không dễ quay, lúc ông viết kịch bản này thì quá ngây thơ, hoàn toàn chưa nghĩ đến vấn đề thành phẩm, nếu muốn quay kịch bản này… e rằng chỉ có Hollywood nơi chiếm giữ phòng vé toàn cầu thì mới có thể làm được, nhưng mà công ty Hollywood nào lại đến mua kịch bản của ông chứ? Nhưng ông lại thật sự không muốn câu chuyện mình vất vả viết ra lại bị thay đổi hoàn toàn, kịch bản này là… là thế giới mà ông đã xây dựng cả thời niên thiếu đó… Cho nên ông thật sự không nói dối, ông thà rằng cái kịch bản này không bán được hoặc không ai quay, bây giờ ông đã viết kịch bản khác rồi, là loại công nghiệp hơn và dễ quay hơn, còn "Tàu Không Gian", để nó mãi mãi ở lại trong trí tưởng tượng của ông đi.
Nhưng mà… nhưng mà vì sao vẫn không cầm lòng được mà dấy lên hy vọng…
Không, không thể nào, kẻ nào coi tiền như rác, nghĩ quẩn trong lòng mà thật sự giữ y nguyên kịch bản này không thay đổi chứ! Trừ khi chịu lỗ để quảng cáo…
Tần Vưu nhìn sắc mặt ông liên tục thay đổi, đưa tay cởi mũ và khẩu trang của mình ra, sau đó nhìn người đối diện cô từ từ, từ từ, trợn tròn mắt.
Quý ngài biên kịch há miệng, vô thức đưa ngón tay lên chỉ vào Tần Vưu mà "Cô…cô cô cô…" nửa ngày trời, sau đó mới phát hiện mình như vậy không lịch sự lắm, hoảng hốt bỏ tay xuống, sau đó rốt cuộc cũng thốt lên một câu: "Cô là Tần Vưu!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT