Bắt đầu từ năm sáu tuổi, Tần Vưu đã ngồi dán mông trước cái vô tuyến cũ kỹ nhà mình một cách say sưa không rời mắt, giống như những đứa trẻ khác.
Nhưng mà từ nhỏ Tần Vưu đã thông minh, những đứa trẻ khác si mê những câu chuyện huyền ảo trong chiếc hộp nhỏ đó, ai ai cũng ảo tưởng mình có thể trở thành anh hùng hiệp khách, tiên nữ công chúa, cô lại biết những thứ đó là giả từ rất sớm, chẳng qua là người ta diễn trên màn hình mà thôi.
Nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến sự cuồng nhiệt của cô, cô si mê nhìn chằm chằm cả trai lẫn gái trên màn hình, thầm nghĩ… mình cũng muốn trở thành đại minh tinh như họ, trở thành đại minh tinh mà tất cả mọi người đều biết, đều có thể gọi tên.
Đáng tiếc, tuy cô luôn nói "Tần Vưu, Vưu trong vưu vật" khi tự giới thiệu, nhưng ông trời không hào phóng với cô như thế.
Cô rất bình thường, bình thường đến nỗi lẫn vào trong đám đông là hoàn toàn biến mất, thậm chí nói bình thường là hơi khen rồi, bởi vì cái sự "bình thường" của cô cho dù có trang điểm kỹ càng cũng vẫn bình thường không có gì lạ.
Tà thuật mọi việc đều thuận lợi của châu Á cuối cùng cũng thua, thua bởi cô.
Nhưng chuyện này cũng không thể ngăn cản được việc cô theo đuổi giấc mộng nổi tiếng, giấc mộng diễn viên của mình.
Khi cô từ bỏ sự nghiệp học hành xuất sắc của mình để gia nhập vào ngành giải trí, người thân trong nhà đều liên tục lắc đầu, cảm thấy cô là một kẻ ngu si, những chuyện sau này càng khiến họ thốt lên một câu kinh điển "Tôi đã nói từ sớm rồi mà!".
Điều kiện bẩm sinh của Tần Vưu quá kém, cho dù cô học nhanh, diễn xuất cũng càng cọ xát càng tốt, nhưng mãi vẫn không thể đóng vai chính được, thậm chí là vai phụ có chút ý nghĩa trong một bộ phim, dù sao thì làng giải trí cũng còn nhiều tuấn nam mỹ nữ xếp hàng để chờ một vai diễn nhỏ mà, đạo diễn thà cho mỹ nữ đóng vai xấu còn hơn là để gái xấu thật đóng nhân vật không quá đẹp.
Cũng không phải là cô chưa từng muốn phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng đối với cô mà nói, làm ít thì không đủ, mà làm nhiều thì sẽ mang lại cảm giác đơ cứng khiến cô không điều khiển được biểu cảm của mình… cô muốn làm diễn viên, diễn viên giỏi nhất, nổi tiếng nhất, cho dù bây giờ chỉ là vai quần chúng, nhưng cô vẫn mơ giấc mơ ngoài tầm với. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Sau đó, cô rốt cuộc cũng nắm bắt được một cơ hội, đóng vai phản diện như "Dung ma ma" trong một bộ phim nổi tiếng, cô đã khắc họa sự tàn ác và điên rồ của nhân vật một cách sâu sắc, trở thành nỗi ám ảnh trong lòng người xem.
Cuối cùng cũng có người biết cô, năm đó bộ phim phát sóng, khi cô bước vào tàu điện ngầm, thậm chí sẽ có trẻ con năm sáu tuổi mặt trắng bệch vì nhìn thấy cô, đồng thời còn oà khóc.
Cô cũng từng đột nhiên bị người già hét tên mắng to, ném chai ném lọ, thậm chí là ném rau củ quả khi đi trên đường.
Cô hoang mang trong chớp mắt.
Bây giờ rốt cuộc cô cũng "hot" rồi, nói phô trương một chút thì là khán giả cả nước đã nhận biết được khuôn mặt của cô, nhưng đây thật sự là sự nổi tiếng mà cô mong muốn sao?
Sau khi bộ phim đó phát sóng, cô dần dần nhận được vai diễn, nhưng các vai diễn chủ động tìm đến cô, không có vai nào mà không phải là vai phản diện điên khùng cả.
Tần Vưu nhận, diễn, sự không cam lòng trong lòng lại càng ngày càng sục sôi, còn không cam lòng bằng năm đó đến cơ hội đóng vai quần chúng cũng phải tranh giành với người khác nữa.
"Ui…a…"
Đau.
Trong một màu đen kịt, Tần Vưu chỉ có thể cảm nhận được sự đau đớn trên cổ, còn các bộ phận khác chỉ có tê dại.
Trên thực tế, ngay sau đó, Tần Vưu cảm thấy như đã trôi qua cả một đời, cô đột nhiên phát hiện ra, bóng tối trước mắt không phải là vì không có ánh sáng, mà là tầm mắt của cô mờ nhạt và tối tăm, cô có thể thoáng nhìn thấy hai bên trái phải của mình có hai dải ruy băng màu trắng, sau đó kéo dài đến đỉnh mà cô không nhìn thấy.
Cô đang treo cổ sao??
Nhưng làm sao có thể?!
Cô không kịp suy nghĩ lý do, quờ quạng hai tay giãy dụa, dường như cô đụng phải cái gì đó, bỗng nhiên một tiếng "ầm" vang lên, không biết cái gì đổ xuống, cô cũng theo đó rơi xuống mặt đất.
"Ui…a…"
Cô cố gắng hít một hơi thật sâu, lúc hít thở, cô cảm thấy cổ họng nóng rát và đau đớn, trước mắt vẫn hơi mờ tối, đầu óc kêu ong ong, choáng váng không thôi.
Đột nhiên trong đầu cô xuất hiện một suy nghĩ… chắc không phải anti-fan của cô lẻn vào nhà cô rồi mưu sát cô đấy chứ?
Không phải là không thể, cô chưa từng kết thù oán với ai, người hận cô nhất chắc chỉ có đám anti-fan do bộ phim ăn khách đó mang lại, rất nhiều người không phân biệt rõ cô và nhân vật kia, hoặc có thể họ phân biệt được, chẳng qua nhân vật là ảo, sự thù hận của họ không có chỗ trút, chỉ có thể trút lên đầu diễn viên là cô.
Nhưng chẳng mấy chốc cô đã gạt bỏ suy nghĩ này, bởi vì khi tầm mắt của cô dần dần khôi phục, cô mới nhận ra có rất nhiều chỗ không đúng.
Trong đầu Tần Vưu xuất hiện một suy nghĩ càng hoang đường hơn nữa, cô gắng gượng một chút sức lực cuối cùng của cơ thể này, bò từ trên mặt đất dậy, vịn vào ghế, bàn, tủ bên cạnh để đi tới trước bàn trang điểm.
Trong cái gương lớn xuất hiện một khuôn mặt.
Một khuôn mặt không thuộc về cô.
Cô… mượn xác hoàn hồn sao?
Tuy cô không biết mình chết như thế nào.
Đột nhiên phát hiện mình chết, còn sống lại trong một cơ thể mới mẻ, cô nên phản ứng như thế nào mới đúng đây?
Hoảng loạn? Sợ hãi? La hét? Đi tìm thầy trừ tà? Hay là từ nay về sau tránh xa tất cả những người theo đạo…
Gặp sự thay đổi lớn như vậy, trong lòng Tần Vưu quả thật có rất nhiều cảm xúc dâng lên, nhưng chúng nó còn chưa kịp dâng lên đến ngực cô thì đã đột nhiên dừng lại rồi.
Tần Vưu chợt kéo dài khoảng cách giữa cô và cái gương.
Một khuôn mặt thật đẹp.
Tần Vưu đưa tay lên sờ khuôn mặt đó, trẻ tuổi xinh đẹp, còn trang điểm tinh xảo, một mỹ nữ thanh thuần, nhưng mà cô lanh mắt phát hiện ra, lớp trang điểm này không hợp với khuôn mặt vốn có này chút nào.
Tần Vưu ngồi dậy, nhìn quanh một vòng, đi về phía phòng vệ sinh, cầm lấy nước tẩy trang bắt đầu tẩy trang.
Sau khi tiếng nước ồ ạt ngừng lại, Tần Vưu ngẩng đầu lên, nhìn vào khuôn mặt trong gương một lần nữa.
Hơi thở của cô gần như cứng lại, không vì gì cả, chỉ vì khuôn mặt trong gương quá đẹp.
Cho dù tóc rối bời, sắc mặt tái nhợt, mặt còn dính nước, nhưng vẫn đẹp đến mức chấn động lòng người.
Ngay cả vết đỏ đáng sợ trên cổ cũng chỉ khiến cô trông quyến rũ hơn.
Nếu nói vừa rồi khi còn lớp trang điểm, khuôn mặt này là một mỹ nữ thanh thuần, vậy thì sau khi tẩy trang là một mỹ nữ diễm lệ chấn động lòng người, sự chênh lệch có thể so với việc từ một nữ sinh viên biến thành Marilyn Monroe vậy.
Trong lòng Tần Vưu đột nhiên sinh ra một cảm giác mừng như điên, cô mê mẩn xoa khuôn mặt có thể nói là được ông trời bón cơm này, ánh mắt đầy si mê.
Thật sự là một khuôn mặt quá đẹp.
Mỗi một tấc đều vừa phải.
Kiếp trước cô hận nhất là khuôn mặt của mình, khuôn mặt bình thường đến cùng cực đó khiến cô đắm chìm trong giấc mộng xa không thể chạm đến là đứng trước vô số ánh đèn flash sáng choang và sự mến mộ của mọi người.
Mà có khuôn mặt như bây giờ…
Cô sẽ nổi tiếng, sẽ cực kỳ nổi tiếng, tất cả ống kính đều sẽ hướng về phía cô, tất cả mọi người đều sẽ nhìn chăm chú vào cô.
Cô sẽ trở thành đại minh tinh.
Trong lúc khoé môi cô đang cong lên một nụ cười hơi điên cuồng, thì bỗng chốc, một cơn đau ập đến.
Tầm mắt Tần Vưu trở nên trắng xoá, đồng thời hai chân không còn sức lực, cô ngã khuỵu xuống, suýt nữa thì đập đầu vào bồn rửa tay bằng sứ màu trắng, nhưng cô nhanh tay lẹ mắt đưa tay lên che khuôn mặt, ngón út của cô vì bị đập vào bồn rửa cho nên cơn đau khó có thể chịu đựng lại tăng thêm một phần đau đớn, nhưng như thế là đáng giá, bởi vì khuôn mặt của cô tuyệt đối không thể có bất cứ tổn thương nào được.
Trong màu trắng xoá đó, dường như cô thấy một số hình ảnh rời rạc hiện lên.
Mất một lúc lâu Tần Vưu mới nhận ra, những thứ mãnh liệt cố gắng tiến vào đầu cô, chính là trí nhớ của cơ thể này, những hình ảnh lộn xộn đó chất thành một đống, khiến cô khó chịu buồn nôn.
"A…"
Tần Vưu không biết mất bao lâu để tiếp nhận những ký ức này, cô chợt thở hổn hển mấy cái, đột nhiên thoát ra khỏi những ký ức không thuộc về cô này, cô nhìn xung quanh, phát hiện ra mình đang cuộn tròn ở dưới bồn rửa.
Còn những ký ức này, cô giống như xem một bộ phim rất rất dài, hầu hết nội dung dường như được tua nhanh hàng chục lần và trôi qua nhanh chóng, một số thì được làm nổi bật lên, rõ ràng dứt khoát giống như lạc vào một cảnh giới kỳ lạ vậy.
Cô cũng hiểu rõ thân phận của nguyên chủ rồi.
Nguyên chủ có một khuôn mặt không gia nhập làng giải trí thì thật đáng tiếc, và quả thật cũng gia nhập làng giải trí rồi.
Nguyên chủ cũng tên là Tần Vưu, cùng tên với cô.
Mặc dù cùng tên nhưng số phận khác nhau, cô Tần Vưu này có khuôn mặt xinh đẹp, trời sinh nên làm minh tinh, từ sau khi bỏ học cấp ba, cô ấy nhận được một vai phụ đáng yêu trong một bộ phim thần tượng do một đài truyền hình nào đó sản xuất. ( truyện trên app t.y.t )
Tần Vưu vẫn có ấn tượng về bộ phim này, đây là bộ phim truyền hình hơn mười năm trước khi cô "chết" rồi, trước đây còn từng khá nổi tiếng một thời gian, thậm chí mười năm sau mọi người vẫn thỉnh thoảng nhắc đến bộ phim này khi kể lại những hồi ức lúc nhỏ, cho nên… cô về lại mười năm trước sao?
Vai phụ của nguyên chủ là bạn thân của nữ chính, không thông minh lắm, nhưng ngốc một cách đáng yêu, mặc dù không có nhiều cảnh, nhưng đều là những cảnh có hiệu quả, rất dễ để lại ấn tượng cho khán giả, đối với một người mới tinh như cô ấy mà nói thì đã là một khởi đầu rất tốt rồi.
Ngoài ra, nam chính của phim vừa gặp đã yêu cô ấy, cô Tần Vưu này khoảng mười tám, mười chín tuổi, tâm hồn thiếu nữ vẫn chưa tan biến, lọt vào mắt xanh của đại minh tinh khiến cô ấy mừng rỡ trong lòng, đầu óc ngu ngơ, không bao lâu sau thì chìm đắm vào tình yêu cuồng nhiệt, từ trong ra ngoài đều tiết lộ "chúng tôi đang yêu nhau".
Đến đây thôi thì Tần Vưu vẫn còn cảm thấy đây không tính là một nước cờ tệ, sự kết hợp của tuấn nam mỹ nữ vẫn được chúc phúc nồng nhiệt, thật ra tin đồn tình ái của hai người cũng giúp đỡ được nguyên chủ trên con đường nổi tiếng.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, nửa năm sau, nam chính công bố tình yêu, nhưng đối tượng công bố không phải là cô ấy, mà là thiên kim tiểu thư của công ty điện ảnh Thiên Bạch.
Khi đó, tin đồn tình ái của họ vẫn còn bay lả tả, để phủi sạch quan hệ mà nam chính dứt khoát tuyên bố là Tần Vưu vẫn luôn lợi dụng anh ta để nổi tiếng, từ đầu đến cuối anh ta đều chỉ yêu Cố Thiên Bạch, anh ta còn tung ra vài ảnh chụp cuộc trò chuyện trên Wechat, trong hình, Tần Vưu gửi cho anh ta không ít lời nói vượt quá giới hạn, còn anh ta trả lời từ chối một cách khéo léo, tao nhã, lịch sự với cảm giác xa cách.
Lần này, dư luận náo động, hình tượng của Tần Vưu biến từ "thiếu nữ ngọt ngào ngốc nghếch" thành "kẻ thứ ba trơ trẽn chen chân vào người khác để thăng tiến".
Nhất thời, từ khoá "Tần Vưu cút khỏi làng giải trí" leo lên hot search, nằm đó khoảng mấy ngày.
Xem như là thành tựu đầu tiên.
Nhưng mà, Tần Vưu có thể thấy được ký ức của cô ấy, mới có thể thật sự thấy chuyện gì đã xảy ra.
Trước khi công bố tình cảm, nam chính có tới tìm nguyên chủ một lần.
Anh ta hỏi cô ấy: "Tiểu Vưu, anh yêu em, cũng chỉ có mình em, tạm thời chia tay để ở bên Cố Thiên Bạch chỉ là kế sách tạm thời mà thôi, chờ anh nổi tiếng đến mức không cần chịu sự thao túng của cô ta nữa, anh sẽ lập tức trở về tìm em."
Ngay sau đó, trong tiếng nức nở của nguyên chủ, nam chính tiếp tục nói: "Nhưng tiền đề là anh phải nổi tiếng đến mức có thể thoát khỏi cô ta, em hiểu không? Cho nên… ngày mai anh sẽ nói với mọi người, chúng ta chưa từng yêu nhau, những tin đồn trước đó chỉ là đoàn phim đồn thổi lên, em tuyệt đối phải nhớ, cũng đừng nói gì, nếu truyền thông và khán giả cảm thấy anh bắt cá hai tay, sự nghiệp của anh sẽ tiêu đời, cũng càng không cần phải nói đến kế hoạch sau này nữa."
"Hơn nữa nếu Cố Thiên Bạch thấy dư luận nói là cô ta xen vào giữa chúng ta, cô ta nhất định sẽ vô cùng tức giận, em cũng đừng mong nhận thêm vai diễn, cho nên không được nói gì hết, đều tốt cho cả hai chúng ta, Tiểu Vưu, em nghe rõ chưa?"
"Anh biết em dễ kích động, cho nên trước tiên em đưa điện thoại cho anh, anh xóa hết lịch sử trò chuyện trước kia của chúng ta, được không?"
"Anh biết em cảm thấy ấm ức, xem như là vì anh, cũng vì tương lai của chúng ta."
Khoé môi Tần Vưu không khỏi nở một nụ cười lạnh lùng, mấy lời đó mà cũng có người tin à?
… Đúng là có thật, chính là nguyên chủ.
Nguyên chủ của cơ thể này khóc thút thít đưa điện thoại di động cho đối phương, đối phương thì xoá tất cả lịch sử trò chuyện của họ, ngoài ra còn xoá sạch sẽ ảnh chụp màn hình, ảnh của hai người.
Ngu xuẩn.
Tần Vưu không khỏi giễu cợt nói.
Ngày hôm sau, nam chính công bố tình cảm, đồng thời nói rõ tin đồn trước đó chỉ là phối hợp với đoàn phim để đồn thổi lên.
Nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy, cư dân mạng thông minh, không dễ lừa gạt như anh ta tưởng tượng.
Lời thanh minh của anh ta có hai điểm đáng ngờ.
Thứ nhất, nếu đoàn phim muốn đồn thổi, tại sao không đồn thổi anh ta và nữ chính, như thế mới bình thường chứ, từ người yêu trên màn ảnh đến người yêu ở ngoài đời mới là điều khán giả muốn nhìn thấy, đoàn phim nào lại rảnh rỗi đi tách couple trong phim của mình, không phải là ép khán giả thoát phim sao?
Thứ hai, diễn xuất của nguyên chủ không tốt, càng hết sức tệ hại trong việc che giấu tình cảm… chủ yếu là cô ấy cũng chưa bao giờ muốn nghiêm túc che giấu, chỉ cần không phải người mù thì đều có thể nhìn ra được tim hồng bay tứ tung giữa hai người họ và tình yêu đầy ắp của nguyên chủ.
Hai điểm đáng ngờ này khiến lời thanh minh "chỉ là đoàn phim đồn thổi" gây nên cuộc tranh luận vô cùng rộn rã, có không ít người nghi vấn liệu anh ta có phải là tên khốn cặn bã vô trách nhiệm còn muốn trèo cao hay không.
Cho nên mới có chuyện sau đó, nam chính đã lấy ra một số đoạn tin nhắn gây hiểu lầm trong lịch sử trò chuyện của mình, cũng giả vờ nói rằng anh ta không công khai chúng trước đây là để giữ gìn thể diện và danh tiếng cho Tần Vưu, nhưng bây giờ lại không thể không công khai, bởi vì chỉ như vậy mới có thể chứng minh được sự "trong sạch" của anh ta.
Sau đó là tiếng mắng chửi ùn ùn kéo đến đối với nguyên chủ, đối mặt với những lời chửi rủa ác ý của cõi mạng, cô ấy tan vỡ, tuy nhiên vũ khí duy nhất để cô ấy có thể phản kích đã bị cô ấy tự tay giao cho người cô ấy yêu và tin tưởng xoá bỏ rồi, cô ấy không làm được gì cả, điều duy nhất có thể làm chỉ là trốn tránh, nhưng cô ấy có thể trốn đi đâu?
Tin tức lớn nhất trong khoảng thời gian này là chuyện cô ấy trơ trẽn chen chân vào mối quan hệ của người khác để thăng tiến, mở điện thoại lên là thấy tiếng chửi rủa, thậm chí mở cửa sổ ra cũng có thể nghe thấy có người đang bàn tán và mỉa mai mình.
Đương nhiên, điều khiến cô ấy tuyệt vọng nhất là sự phản bội của bạn trai, cô ấy tự nói với mình nhiều lần, rằng đó có lẽ chỉ là một phần của "kế sách tạm thời" thôi, có lẽ chẳng mấy chốc anh ta sẽ xuất hiện lần nữa, nói với cô ấy rằng, anh ta chỉ bất đắc dĩ làm như vậy…
Tần Vưu không khỏi trợn mắt đối với chuyện này.
Nhưng nam chính từ đầu đến cuối đều không xuất hiện, cuối cùng cô ấy không thể chấp nhận được sự thật này, đó chính là đối phương có lẽ vốn dĩ không hề yêu cô ấy.
Mà điều đó càng khiến cô ấy đau khổ hơn là tiếng chửi rủa của thế gian.
Mang theo nỗi đau đớn rằng thì ra người yêu không yêu mình, cô ấy trang điểm xinh đẹp nhất, dùng ruy băng xinh đẹp nhất, quyết định rời khỏi thế giới này.
Tần Vưu không khỏi châm chọc lần nữa, cái người trùng tên trùng họ với cô này không chỉ đầu óc có vấn đề thôi đâu, mà con mắt thẩm mỹ cũng có vấn đề, dù sao thì lớp trang điểm dày cộp kia cũng hoàn toàn phản tác dụng, không chỉ không làm nổi bật được ưu thế trên khuôn mặt cô ấy, ngược lại còn che giấu hết cả.