Khi Tần Vưu ung dung bước ra khỏi phòng trang điểm, không ai có thể nghi ngờ cô không phải là tiểu thư khuê các được miêu tả trong kịch bản.
Khi cô đi ngang qua, các nhân viên bên cạnh thậm chí còn có chút ngẩn ngơ, không phải kiểu ngẩn ngơ khi bị nhan sắc và khí chất quá mức lộng lẫy của Tần Vưu làm cho choáng ngợp như khi họ mới gặp cô lần đầu, mà là một loại cảm giác sợ làm phiền đến cô, đại khái là một kiểu cảm giác, nếu bây giờ cô nói chuyện với bọn họ, bọn họ sẽ không nhịn được mà vắt óc suy nghĩ, vận dụng hết những gì đã học cả đời để nói ra một câu kính ngữ vừa văn vẻ vừa không được tự nhiên.
Cố Tứ Phong và Phùng Hiểu gần như theo bản năng mà rùng mình, hai người họ đã nổi tiếng quá lâu rồi, lâu đến mức không ai có thể lay chuyển địa vị của họ, nhưng giới giải trí luôn là một đấu trường mà tất cả mọi người đều là đối thủ, khi nhìn thấy một diễn viên tốt hiếm có khó tìm xuất hiện, bản năng cũ ẩn giấu trong lòng họ vẫn khiến họ cảm thấy có một chút bị đe dọa.
Ai cũng biết diễn xuất của Tần Vưu rất tốt, nếu không tốt thì cũng sẽ không trở thành Ảnh hậu Oscar người châu Á đầu tiên.
Nhưng khí chất cá nhân của cô cũng nổi bật không kém diễn xuất, mà từ khi Tần Vưu ra mắt đến nay, cô gần như luôn đóng những vai diễn phù hợp với khí chất của mình, loại diễn viên này, tuy ưu tú nhưng rất khó khiến những ngôi sao ở đẳng cấp như Cố Tứ Phong và Phùng Hiểu nảy sinh cảm giác bị đe dọa.
Nhưng Tần Vưu lúc này bước ra, dịu dàng đoan trang, tao nhã hào phóng, khóe miệng khẽ nở nụ cười, nhưng lại không có cảm giác đe dọa thường ngày của cô, cô hoàn toàn hóa thân thành nhân vật này, nhân vật có khí chất khác biệt hoàn toàn với cô, điều này có nghĩa là, con đường diễn xuất của cô có thể rất rộng, rộng hơn hiện giờ rất nhiều, mà đây chính là đặc điểm khiến những diễn viên như Cố Tứ Phong và Phùng Hiểu theo bản năng sẽ sinh ra cảnh giác, cho dù bây giờ họ đã qua cái tuổi nỗ lực phấn đấu, thậm chí đã có chút ý định an dưỡng tuổi già, nhưng phản xạ có điều kiện thời trẻ không dễ dàng biến mất như vậy, thậm chí trong một khoảnh khắc, trái tim đã bình lặng từ lâu của họ cũng nảy sinh một chút ý chí chiến đấu.
Cố Tứ Phong và Phùng Hiểu hít sâu một hơi, loại bỏ cảm giác bị đe dọa đó khỏi lòng mình, họ thật sự đã qua cái tuổi đó, cũng qua giai đoạn đó rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play