Nên thật ra nỗi hoang mang và không cam lòng đó của cô chẳng hề dính dáng gì đến trận đấu tranh thăng trầm, quả thật cô chưa từng nhớ về những tháng ngày liên tục đóng vai phụ, thậm chí có khi còn chẳng đóng được.
Mãi khi Lý Hàn Hương nhắc đến, những ký ức đã bị cô phong ấn tầng tầng lớp lớp từ lâu lại gào thét trỗi dậy.
Lần đầu đọc kịch bản, Tần Vưu chỉ thấy kịch bản quá xuất sắc, sau đó cô đọc lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư... Vô số lần câu chuyện mà Lý Hàn Hương đã chắp bút cho nữ chính, nó đã gọi ký ức của cô sống lại, cô là người có chạy khắp phim trường nhưng ngay cả casting cũng chẳng có cơ hội, cô là người có làm gì thì cũng bị phớt lờ lúc casting, cô là người lúc nào cũng cười và nói rằng "anh nói chí phải" với đạo diễn chọn vai mặc dù người đó có nói năng linh tinh cỡ nào đi chăng nữa…
Những ký ức đã nhạt phai ấy nay được tô màu điểm sắc, bỏ vào máy chiếu phim phát sóng mải miết.
Có người nói tác giả không nên viết về bản thân, thật vậy, mổ xẻ nội tâm và trải nghiệm của bản thân có thể giúp cho tác phẩm này cảm động chân thành, nhưng cũng chẳng khác gì ăn sống thịt của chính mình, còn nhai tám trăm lần rồi đút cho độc giả ăn.
Có lẽ diễn viên cũng không nên diễn nhân vật có trải nghiệm quá giống với mình, đúng, diễn như vậy chắc chắn hiệu quả sẽ rất đặc sắc, muốn cảm giác chân thật có ngay cảm giác chân thật, muốn sống động có ngay cảm giác sống động.
Chỉ trừ việc không tốt với chính diễn viên đó thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT